Edit: giọt mực xanhÁnh mắt của Vân Thiển Nguyệt rơi vào trên cánh tay của Dung Cảnh, chỉ cảm thấy trong nháy mắt hô hấp của nàng ngừng lại, muốn lao xuống nhưng chân nàng giống như mọc rễ, một bước cũng không động, chỉ nhìn Tần Ngọc Ngưng chưa hoàn hồn nằm trong ngực Dung Cảnh, mà Dung Cảnh lảo đảo lùivề phía sau hai bước, cánh tay mặc dù bị gãy, nhưng vẫn vững vàng tiếpđược Tần Ngọc Ngưng.
“Cảnh thế tử!” Lão hoàng đế nghe được tiếng xương gãy cũng kinh hô một tiếng, bước nhanh tới bậc thang nhìn xuống phía dưới.
“Cảnh thế tử!” Văn võ đại thần đang ngồi bỗng nhiên đứng lên đi theo lão hoàng đế đến bậc thang nhất tề lên tiếng lo lắng.
Dạ Khinh Nhiễm không dám tin theo dõi Tần Ngọc Ngung đang được DungCảnh ôm vào trong ngực, giây lát, hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn về phíaVân Thiển Nguyệt, chỉ thấy Vân Thiển Nguyệt lẳng lặng yên đứng ở nơi đó, sắc mặt cũng không khác thường, trong mắt hắn hiện lên một tia nghingờ, quay đầu nhìn về phía Dung Cảnh, chỉ thấy Dung Cảnh sau khi tiếpđược Tần Ngọc Ngưng cũng không có lập tức buông tay, hắn cau mày, khóhiểu nhìn Dung Cảnh.
Diệp Thiến so với Dạ Khinh Nhiễm càng nhìn Dung Cảnh không thể tin,tựa hồ cũng không biết vì sao dù cánh tay bị gãy Dung Cảnh cũng muốn cứu Tần Ngọc Ngưng, nàng cũng nhìn về phía Vân Thiển Nguyệt, giống nhưtrước không nhìn thấy bất kỳ tâm tình nào trên mặt của Vân Thiển Nguyệt, thì không khỏi nghi ngờ.
Mặc dù xảy ra phen biến cố này nhưng Nam Lăng Duệ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515557/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.