Edit: giọt mực xanhLão hoàng đế quát to một tiếng, lập tức có hơn mười người hộ vệ đi lên áp tải hai bên Vân Thiển Nguyệt.
Sắc mặt của Dung Cảnh hơi biến đổi, ngón tay trong tay áo bỗng nhiêngiật giật, nhưng rất nhanh liền khôi phục màu sắc, không có mở miệng.
Dạ Khinh Nhiễm sợ hãi, muốn phất tay đánh những hộ vệ kia, nhưng nghĩ tới người muốn giết Vân Thiển Nguyệt lúc này không phải Thái tử mà làHoàng thượng. Không chịu đựng nổi việc ông ta muốn làm gì thì làm, hắnlập tức “Phịch” một tiếng quỳ gối trên mặt đất, thỉnh cầu: “Hoàng bá bákhông nên!”
Vân Vương gia sợ đến sắc mặt đại biến, bị tiếng nói của Dạ KhinhNhiễm thức tỉnh, cũng vội vàng thỉnh cầu: “Thiển Nguyệt trẻ người nondạ, nói năng không để ý. Lão thần chỉ có một nữ nhi này, xin hoàngthượng nể tình Vân Vương phủ vẫn luôn trung thành với hoàng thượng, thacho nó!”
“Phụ hoàng, Nguyệt muội muội vẫn luôn nhanh mồm nhanh miệng, nhưngtuyệt không ác ý.” Dạ Thiên Dục cũng bị kinh hãi, vội vàng lên tiếng.
“Phụ hoàng. . . . . .” Dạ Thiên Khuynh biến sắc, cũng liền vội mở miệng.
“Đều câm mồm cho trẫm!” Lão hoàng đế cắt đứt lời của Dạ Thiên Khuynh, đối với thị vệ gầm lên: “Đem nàng mang xuống! Ai dám cầu tình , đều xửcùng tội!”
Dạ Thiên Khuynh lập tức ngậm miệng. Những người thân cận với VânVương phủ muốn mở miệng nói chuyện cũng đều đem lời nói nuốt trở về, màtrên nét mặt già nua của Hiếu thân vương hiện lên vẻ đắc ý.
Trong nháy mắt Đài giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515559/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.