Edit: ElisaBeta: Vi ViLúc này Vân Thiển Nguyệt đang nằm tronglòng Dung Phong, mưa gió nhẹ nhàng ôn nhu táp vào mặt, nhưng nàng khônghề cảm thấy mát lạnh. Khinh công Dung Phong tuy cao thâm tuyệt đại,nhưng hiển nhiên vì cố kỵ nàng không chịu nổi mưa gió đánh vào cho nêntốc độ nhẹ nhàng chậm chạp hơn nhiều. Sao sánh với sự đối xử thô lỗ củaDiệp Thiến quả thực là cách biệt một trời một vực. Trong lòng nàng nóikhông nên lời là cảm nhận gì. Có cảm động, có áy náy, có rối rắm, có mêmang, còn có tia mây đen chảy xiết sâu trong đáy lòng bị chính nàng ápchế, là màu đen, nói không rõ, cũng hiểu không thấu.
Đôi môi mỏng của hắn hơi mím, trên đường đi không nói lời nào, cũng không liếc nhìn Vân Thiển Nguyệt trong lòng, trong mắt hắn như được bao phủ bởi sương mù, mặc kệ là cảm xúc gì đều bị che giấu phía dưới lớp mây mù ấy, trong mưa gió mù mịt càng khôngnhận ra một tia cảm xúc nào.
Ước chừng qua thời gian uống một chéntrà nhỏ, Dung Phong đưa Vân Thiển Nguyệt về tới Vân vương phủ, cũngkhông đi qua cổng lớn, mà đi thẳng đến Thiển Nguyệt Các.
“Ngươi biết rõ ta đang ở nơi nào sao?”Vân Thiển Nguyệt sững sờ, lời nói ra khỏi miệng thì người đã đứng ở cửaThiển Nguyệt Các, làm cho nàng cảm thấy câu hỏi của nàng căn bản chínhlà vô ích.
Dung Phong cúi đầu nhìn Vân Thiển Nguyệt, cũng không đáp lời, ôm nàng hướng đến khuê phòng nàng.
“Tiểu thư?” bọn người Thải Liên từ trong phòng đi ra, đều kinh hãi mà nhìn Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515539/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.