Edit: ElisaBeta: Vi ViDiệp Thiến dường như như không nghe thấy lời nói của Dạ Khinh Nhiễm, động tác đạp ván giường cũng không đánhthức nàng, nàng tiếp tục ngủ say sưa.
Vân Thiển Nguyệt nghiêng đầu nhìn DiệpThiến, vô cùng bội phục việc ngủ của nàng ta. Nàng nhìn thoáng qua DạKhinh Nhiễm, Dạ Khinh Nhiễm nói với nàng: “Ngươi trước thức dậy, chờ takéo nàng đi làm việc chính xong ngươi lại tiếp tục ngủ.”
“Ừ!” Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu, ngồidậy, tay khoác thêm áo, khom người nhặt giày để bên giường đi vào, đứng dậy chờ trước giường.
“Xú nữ nhân, nhanh lăn dậy!” Lúc này DạKhinh Nhiễm không có cố kỵ, lại đạp hai nhát ván giường. Ván giường phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, hiển nhiên là đang phải đối động tác thô lỗcủa hắn.
“Giường của ta có thể không chịu đựngnổi ngươi đạp như vậy đâu, ngươi lại đạp hai nhát nữa thì hậu quả chínhlà ngươi phải mua cho ta một chiếc giường mới a.” Vân Thiển Nguyệt thậtbất đắc dĩ, lên tiếng nhắc nhở Dạ Khinh Nhiễm.
Dạ Khinh Nhiễm vốn muốn đạp thêm vàinhát, lập tức dừng chân, hắn có chút ngượng ngùng liếc nhìn Vân ThiểnNguyệt, lập tức đánh ra một chưởng đối với Diệp Thiến. Chưởng phong gàothét tới, Diệp Thiến vẫn giống như chưa tỉnh, Dạ Khinh Nhiễm bất đắc dĩthu tay lại, cả giận nói: “Ngươi nữ nhân này, ngươi thật không tin bảntiểu vương có thể lột sạch ngươi rồi treo trên cửa thành phải không?”
Diệp Thiến vẫn kiên trì.
“Nam Lăng Duệ! Ngươi tới làm cái gì?” Dạ Khinh Nhiễm bỗng nhiên quát to một tiếng.
Vân Thiển Nguyệt nháy mắt mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515542/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.