Vân Thiển Nguyệt nhìn bóng dáng thản nhiên rời đi của Vân Mộ Hàn, suýt nữa ho ra máu.
Thiển Nguyệt các bố trí một trăm ẩn vệ?Bốn cửa vương phủ tất cả bố trí một trăm ẩn vệ? Tổng cộng là năm trămngười. Đừng nói nàng chỉ có một người, dù là mười người cũng trốn khôngthoát. Nàng hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi, nghĩ đến không tứcgiận, không tức giận, nhưng là dù thế nào cũng không thể không tức giận. Một khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn bị vặn vẹo thành màu tím ngắt. Chếttiệt! Thời gian này không có cách nào qua rồi.
“Tiểu thư?” Thải Liên đứng sau Vân Thiển Nguyệt thật xa, không dám đi lên trước. Bộ dáng tiểu thư nhìn thật đáng sợ!
“Ngủ!” Vân Thiển Nguyệt lườm Thải Liêncùng bọn người Triệu ma ma, quay người vài bước trở về phòng, đóng chặtcửa phòng đóng lại. Nghĩ đến ngày đó lão Vương gia nói về Phượng Hoàngchân kinh, dường như rất lợi hại, thế nhưng mà nàng hiện tại không hề có ký ức về thân thể này. Thò tay sờ sờ trên người, hai ngày nay nàng tắmrửa lại thay quần áo, trên người ngoại trừ vài món đồ trang sức ra không còn gì cả. Con mắt bắt đầu quay tròn chuyển động nhìn toàn bộ gianphòng, cái Phượng Hoàng chân kinh kia hẳn là bí tịch võ công, bìnhthường những thứ như thế đều được viết trên khăn lụa hoặc là giấy dai,không biết có thể là giấu đâu đó không?
Vừa nghĩ như thế, nàng bắt đầu lục lọigian phòng. Cái tủ đầu giường, tủ quần áo, tủ sách, cuối cùng cả váchtường cũng sờ soạng, nhìn xem phải chăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515445/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.