Vân Mộ Hàn đi rồi, Thải Liên, Triệu ma ma, Thính Vũ, Thính Tuyết cùng nhau đi vào. Cả đám đau lòng nhìn Vân Thiển Nguyệt.
Vân Thiển Nguyệt liếc trắng mắt bốn người, mới buồn rầu khoát khoát tay, “Ta muốn đi ngủ.”
Bốn người thức thời mà lui xuống. Nghĩđến hôm nay tiểu thư phải học chữ, thật sự là quá khổ rồi. Từ ngày mainhất định phải hầm canh gà tổ yến cho tiểu thư uống, nhất định phải bồibổ. Nếu không cứ tiếp tục như vậy tiểu thư càng gầy.
Vân Thiển Nguyệt nhìn chằm chằm vào đỉnh màn, trời dần dần tối, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào, từng đợt hươnghoa xông vào mũi, nàng muốn đi ra ngoài ngắm trăng, cử động, cánh tayđau nhức, thật sự không còn sức lực, không khỏi oán hận mà nghĩ đến ngày mai nhất định phải nghĩ ra cách, tuyệt đối không thể lại bị Vân Mộ Hàn tra tấn. Nghĩ nửa ngày cũng không ra cách nào tốt, thật sự mệt rồi,dần dần ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, VânThiển Nguyệt đang ngủ ngon lành, bên ngoài tiếng bước chân quen thuộcđi vào sân nhỏ. Nàng giật giật mí mắt, thò mạnh tay mà đem chăn kéo lênche kín đầu. Ặc, Vân Mộ Hàn đừng sớm như vậy được được không?
Quả nhiên chỉ một lát, giọng nói ThảiLiên từ bên ngoài truyền vào, trước thi lễ với Vân Mộ Hàn, nói hai câu,rồi tới gõ cửa: “Tiểu thư, thế tử đến rồi.”
“Nói cho hắn biết, ta còn chưa ngủ đủ đây này!” Vân Thiển Nguyệt tức giận nói.
Thải Liên lập tức ngậm miệng, quay đầu lại nhìn Vân Mộ Hàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515443/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.