Ngoài trời gió từng cơn thổi lạnh. Không gian yên tĩnh đến lặng. Thế mà tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ đã phá vỡ không gian yên tĩnh đó. Mang theo tia hy vọng đến cho thế giới
"Oa... oa... Oa..."
Tiếng chân vội vã vang vọng khắp dãy hành lang:
"Nhiệm thiếu, người mang thai hộ sinh em bé rồi."
Nhiệm Dương ngẩng mặt
"Đứa trẻ... Con của ta và Niệm An đã chào đời rồi sao?
Từng giọt nước mắt Nhiệm Dương rơi xuống, biểu hiện trên gương mặt hoàn toàn không có. Hắn không biết chính mình nên khóc hay là cười?
"..."
"Nhiệm thiếu, bác sĩ nói người mang thai hộ đã bị chết não. Có mong muốn hiến tạng. Hơn nữa, tim của cô ấy rất phù hợp với thiếu phu nhân."
Đôi mắt của Nhiệm Dương lóe lên tia hy vọng.
"Ngươi vừa nói gì?"
Nhiệm Dương đứng dậy:
"Ngudi noi lai lan na:
"Nhiệm thiếu, thiếu phu nhân được cứu rồi..."
Tin này giống như kéo hắn ra khỏi địa ngục tăm tối. Hắn bật khóc trước mặt thư ký:
"Ta thật sự không nghe nhầm?"
"Dạ!"
"Thật sự không nghe nhầm!"
"Nhiệm thiếu, người mang thai hộ không cho người thân."
Nói đến đây, Nhiệm Dương gật đầu:
"Ngươi lo hậu sự đàng hoàng cho cô ấy đi!"
"Dạ thưa Nhiệm thiếu!
Vốn dĩ Nhiệm Dương không muốn người khác thấy được vẻ yếu đuối của hắn. Chỉ là bản thân không thể nào kìm chế được:
"Niệm An, em được cứu rồi!"
.••
Ca ghép tim kéo dài 6 tiếng diễn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3648132/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.