Niệm An khuỵu xuống hít thở. Còn ai trên cuộc đời này để cho cô dựa vào? Đột nhiên Niệm An buồn nôn kinh khủng. Cơn nôn này bởi vì sự kinh tởm của cô dành cho những con người đó. Hơn nữa là vì quá đói bụng.
Nôn xong, Niệm An đứng dậy. Cô chỉnh lại tâm trạng rồi đi vào nhà. Tưởng đâu bọn họ đã về nhưng cô phải cùng chính những con người giả tạo đó ăn chung một bàn.
Hạc Đồng ngồi đối diện cô. Ông ta gắp thịt gà vào thức ăn của cô vừa nói:
“Món này con thích ăn lắm. Ăn nhiều vào!”
Đường My cũng nhắc nhở Nhiệm Dương:
“Nhiệm Dương, con mau gắp trứng gà non cho vợ mình ăn đi!”
Thịt gà là món Hạc Anh Đào rất thích ăn. Nhưng Niệm An thì bị dị ứng.
Chuyện khó xử này phải làm sao? Nếu không ăn sẽ bị phát hiện. Ăn nhiều sẽ bị dị ứng nghiêm trọng.
Vừa hay miếng thịt gà đang sắp ở trong miệng, Uyên Mễ xởi lởi nói với bọn họ:
“Con bé Uyên Nhi vừa về nước. Nó nói là muốn ở cùng Anh Đào. Chắc lão thiếu phu nhân và Nhiệm thiếu cũng đồng ý cho con bé ở cùng có đúng không?”
Thời cơ đã đến, chén cơm trên tay Đổng Niệm An rơi xuống ngay lập tức. Nhưng mà là rơi vào đùi của Nhiệm Dương.
“Hạc Anh Đào!”
Âm giọng sắc lạnh của hắn làm cho hai người lắm mưu nhiều kế kia gật mình. Trước giờ bọn họ nghe nói Nhiệm Dương mà tức giận rất đáng sợ. Chỉ có thể để hắn qua cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3647614/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.