Rốt cuộc là tại sao Hà Đường My đã nói Hạc Anh Đào bị oan nhưng mà Nhiệm Dương vẫn không chứ?
Mãi đến hôm nay, nếu không có sự giúp sức của bà chắc tới già Nhiệm Dương không thèm ngó ngàng đến Anh Đào.
Đường My còn định tiến lên đánh cho Nhiệm Dương một cái nhưng hắn đã nhanh hơn một bước nói với bà:
“Mẹ, mẹ ra ngoài đi! Con muốn nói chuyện với cô ta!”
“Con?”
“Mẹ!”
Hà Đường My gật đầu:
“Quản gia, mau đỡ ta đi!”
Sau khi cửa phòng đóng lại, Nhiệm Dương đứng dậy mặc quần áo vào. Hắn ngồi ở trên giường suy nghĩ về chuyện của 3 năm trước.
3 năm trước, hắn là người đầu tiên đến căn phòng đó. Rõ ràng Hạc Anh Đào nằm cùng với tên Giang Thành.
Sau khi mẹ hắn lôi kéo Anh Đào, tên Giang Thành cũng bị thuộc hạ đưa ra ngoài. Tận mắt hắn chứng kiến, trên chiếc giường ga trắng đó có vết tích của trận hoan ái.
Tại sao hôm nay trên chiếc giường lại có?
Hắn cười khẩy một cái nghĩ rằng người con gái kia giở thủ đoạn.
“Được lắm!”
Hắn lấy điện thoại ở bên cạnh gọi cho thư ký Nhược Lạc. Đầu dây bên kia vừa bắt máy:
“Tôi không biết bằng cách nào. Điều ra gần đây thiếu phu nhân có làm thủ thuật vá màng trinh hay không?”
Vừa dứt lời, cánh cửa phòng tắm đẩy ra. Đổng Niệm An trong trang phục chỉnh tề, cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh trước mặt người đàn ông.
Cô còn chưa mở miệng mắng hắn, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3647613/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.