Ánh mặt trời xuyên qua rèm màu xanh nhạt trên khung cửa sổ, chiếu thẳng vào bóng dáng hai người đang nằm trên giường, tạo nên bầu không khí ấm áp.
Người mặc chiếc váy ngủ màu đỏ khẽ xoay người, duỗi thẳng lưng ra, tiếp tục ngủ, vẻ mặt thỏa mãn giống hệt một con mèo lười biếng. Đột nhiên, cô mở mắt ra quay đầu nhìn người bên cạnh, thấy Hoài Cẩm Nam vẫn đang thở đều đều nhẹ nhàng.
Cô nhìn lên trần nhà, nghĩ đến tối qua, Tịnh Kỳ giơ tay vỗ nhẹ đầu. Thôi dù sao cô còn trẻ, oanh liệt một hồi nhận lại đau thương cũng không sao. Thông suốt, Tịnh Kỳ liền mỉm cười, nếu lúc này ai nhìn vào mắt cô sẽ thấy được hạnh phúc tràn ngập trong đó.
Tịnh Kỳ xoay đầu lại về phía Hoài Cẩm Nam, dùng bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt ve hàng lông mày gọn gàng, chiếc mũi cao cùng đôi môi mỏng đỏ hồng của anh. . .
Hoài Cẩm Nam đột nhiên bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang làm loạn trên mặt mình, thuận thế đè luôn chủ nhân của nó xuống dưới, nụ cười tràn đầy trong mắt, anh nói ranh mãnh:
"Thì ra em thích khuôn mặt này của tôi."
Tịnh Kỳ bị bắt quả tang, ánh mắt cô lóe sáng, gương mặt đỏ bừng lên, trong đầu đang nghĩ ra vô số lý do để giải thích hợp lý cho hành động của mình. Nhưng cô nghĩ lại, anh là người đàn ông của mình, mình say mê khuôn mặt của anh thì có gì phải giấu giếm. Ngay lập tức, cô nhìn thẳng vào mắt anh, hào phóng thừa nhận:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2791946/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.