Lưu Mộng Tuyền sau khi cúp máy liền đi ra ngoài. Tối qua cô vừa bay sang Mỹ nên chưa kịp nói với cô ấy. Vừa đi ngoài, giày cao gót của cô liền mắc vào làn váy, Lưu Mộng Tuyền cúi người gỡ ra. Đang lúc cô muốn đứng dậy liền chóng mắt ngã ra sau, cứ tưởng sẽ có tình huống xấu hổ xảy ra nhưng lúc này một đôi bàn tay to khỏe liền đỡ lấy lưng cô.
Bàn tay ấm nóng xuyên qua vải vóc thấm vào trong cơ thể, giọng nói từ tính vang lên bên tai cô.
“Em không sao chứ?” Tịnh Dương nhìn cô gái trước mặt. Chiếc váy dạ hội dài màu đỏ rượu ôm sát cơ thể làm nổi bật lên làn da mịn màng của cô. Làn váy xẻ cao đến giữa đùi để lộ đôi chân dài trắng nõn, váy được thiết kế dạng cúp ngực ôm lấy bộ ngực mềm mại. Từ trên cao nhìn xuống, khe rãnh sâu thăm thẳm không chút nào bỏ sót mà đập vào mắt, làm anh không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước miếng. Nhưng sau đó lại là sự tức giận dâng lên cao, đáng giận, sao cô có thể ăn mặc xinh đẹp như vậy. Ý nghĩ muốn chọc mù hết mắt đám đàn ông của anh dâng lên.
Lưu Mộng Tuyền mở mắt ra, giọng nói này là…
“Anh Tịnh Dương” Cô đứng thẳng người dậy, vui vẻ mà cười, nụ cười đầy vẻ quyến rũ. Lúc này lại không hề biết dáng vẻ này làm cho bao người say mê.
Tịnh Dương cởi áo khoác của mình, tự tay mặc vào cho cô. Lưu Mộng Tuyền ngơ ngác nhìn hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2791948/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.