Anh chuẩn bị xé bỏ lớp ngụy trang nhã nhặn kia sao?
Đây mới thật sự là Hoắc Minh!
Ôn Noãn rất mệt, không muốn dây dưa với anh, cô nghiêm túc hỏi: “Hiện giờ tôi có thể đi ngủ chưa?”
Hoắc Minh nở nụ cười điển hình của một người đàn ông trưởng thành, một tay kẹp điếu thuốc, tay kia nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt non mịn của cô.
Chơi đủ rồi, anh mới khàn giọng nói: “Đi đi!”
Ôn Noãn biết chỉ trong nửa giờ, quan hệ của họ đã đóng băng.
Cô chẳng quan tâm.
Cô không thể nào điều khiển được một người đàn ông như Hoắc Minh, nếu đã không thể thì cô phải bảo vệ tốt trái tim mình.
Cô chơi với anh cho đến khi anh chán ngấy mới thôi.
Về phần Kiều An cô càng không cần quan tâm, Kiều An là tình nhân cũ của anh, không phải Ôn Noãn!
Đêm nay Ôn Noãn ngủ rất ngon!
Hoắc Minh không về phòng ngủ chính, Ôn Noãn đoán anh lại ngồi trong phòng sách nhớ đến ánh trăng sáng kia, tốt thôi, tránh quay về phòng giày vò cô! .
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Nhưng trong lòng cô biết rõ, quan hệ này của cô và Hoắc Minh…
Nếu anh không nói kết thúc, bọn họ sẽ không thể kết thúc được!
*
Những ngày tiếp theo, Hoắc Minh trở nên bận rộn.
Anh rất ít khi về nhà ăn cơm, thậm chí có khi còn qua đêm không về.
Ôn Noãn chưa bao giờ gọi điện hỏi thăm anh, bọn họ giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3363368/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.