Hoắc Vân Thành khẽ híp mắt, tầm mắt mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu lướt qua người Thư Tình.
Vợ chưa cưới ở nông thôn của anh, đánh giỏi như vậy sao?
Bị ánh mắt như vậy của Hoắc Vân Thành nhìn khiến cô sợ hãi, Thư Tình đứng dậy: “Đi thôi, buổi đấu giá hẳn vẫn chưa kết thúc.”
Nếu con mèo kia đã được Hoắc Vân Thành đấu giá, Thư Tình chỉ đành chọn đấu giá món khác.
Bất kể thế nào, là boss lớn đứng sau Loe studio, cô cũng phải hỗ trợ cho studio nhà mình, cố gắng hết sức.
Nhưng Thư Tình vừa định cất bước, Hoắc Vân Thành đã kéo cánh tay cô lại.
Hoắc Vân Thành hơi dùng sức, để Thư Tình tựa vào lòng mình.
Thư Tình đứng không vững, ngã ngồi xuống đùi Hoắc Vân Thành.
Động tác này…nhìn thế nào cũng thấy mập mờ.
Thư Tình muốn đứng lên, nhưng bàn tay với khớp xương rõ ràng của Hoắc Vân Thành, đè chặt bả vai cô.
Giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên tai Thư Tình: “Thư Tình, trong lòng em có tôi, tại sao không chịu thừa nhận?”
Thư Tình như ngừng thở: “Anh đừng nói bậy.”
Hoắc Vân Thành nhìn sâu vào cô: “Tại sao em không thể nhìn thẳng vào tình cảm của mình?”
Cơ thể Thư Tình cứng ngắc, cau chặt mày: “Tôi không có.”
Còn chưa đợi cô phản ứng lại, Hoắc Vân Thành đã cúi đầu, nụ hôn dồn dập, ập xuống như mưa bão.
Nụ hôn của anh, mát lạnh, lại mang theo nóng bỏng, khiến trái tim Thư Tình, điên cuồng nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177157/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.