Nhìn đám mây lướt ngang ngoài cửa sổ, suy nghĩ của Thư Tình trôi xa.
Chuyến đi Pháp lần này, thu hoạch lớn nhất, chính là điều tra ra kẻ đứng sau sự việc “Băng và Lửa”, giúp Hoắc thị trở lại đúng hướng, thậm chí lên một tầm cao hơn.
“Đúng rồi, Jones và Marilyne, đều nhận tội rồi chứ?” Thư Tình nghiêng đầu nhìn Hoắc Vân Thành, lên tiếng hỏi.
Hoắc Vân Thành cau mày: “Jones gánh hết tất cả mọi thứ, Marilyne phủi bỏ sạch sẽ.”
“Như vậy à…” Thư Tình như có điều suy nghĩ: “Xem ra Jones thật lòng rất yêu Marilyne.”
Chỉ đáng tiếc, Jones bị cái gọi là tình yêu đích thực che mờ đôi mắt, làm nhiều chuyện hại người như vậy.
Hoắc Vân Thành cong môi, không cho ý kiến.
“Không biết trong chuyện này, Love&Love tham dự vào bao nhiêu?” Thư Tình xoa mi tâm, lại lên tiếng hỏi.
Tuy Jones đã gánh hết mọi tội danh, nhưng Thư Tình luôn cảm thấy, sự việc không hề đơn giản như vậy.
Hoắc Vân Thành thấy vẻ mặt Thư Tình hơi tiều tụy, trong ánh mắt là nét dịu dàng hiếm có: “Đừng nghĩ nhiều như thế, mấy ngày ở Pháp em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi đàng hoàng đi.”
“Ừm.” Thư Tình nghe lời gật đầu, quả thật cô hơi mệt mỏi, khép đôi mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Không biết trôi qua bao lâu, Thư Tình mơ màng thiếp đi.
Chính vào lúc này, máy bay đột nhiên bắt đầu rung lắc, đầu tiên là biên độ nhỏ, sau đó càng lúc càng mãnh liệt.
Thư Tình giật mình tỉnh dậy, vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/2177158/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.