Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An đi về . Cả hai bước lên xe đi được một đoạn thì anh bảo: 
- Dừng xe! 
- Thiếu gia có chuyện gì? 
- Cô xuống xe - Hoắc Kiến Vũ nhìn Triệu Tuệ An nói. 
- Dạ!? - cô mở cửa đi xuống. 
Nhìn chiếc xe lăn bánh khuất xa , nước mắt cô rơi xuống , cuộc đời có phải quá bất công với cô rồi không. 
Cô lê bước đi về biệt thự , lên phòng thay đồ rồi đi học . 
- Tuệ An cậu bị sao vậy? - Y Nhung hỏi. 
- Có gì đâu bình thường mà! 
- Sao hôm qua không đi học , mắt cậu sao đỏ hoe vậy? 
- À bụi bay vào mắt nên đỏ thôi! 
- Có phải cậu có chuyện gì phải không , nói cho mình biết! - Y Nhung nắm bả vai cô nói. 
- Không có , mình bị bụi vào mắt thật! 
- Tuệ An có chuyện gì phải nói với mình được không ? 
- Được! - Cô mỉm cười. 
- Tuệ An , Y Nhung! Hai cậu sao không vào lớp , sắp trễ rồi! - Tống Minh Huy đi ra. 
- Chúng ta vào thôi! 
- Khoan! Sáu giờ tối nay chúng ta đi xem được không ? - Tống Minh Huy hỏi. 
- Được đó Tuệ An , chúng ta cũng lâu quá không đi chơi rồi - Y Nhung vui vẻ nói. 
- Mình không biết đi được không nữa ? 
- Sợ chồng cậu không cho đi sao? Hay là rủ đi chung đi ?  
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-anh-tan-ac-lam-/3567118/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.