Cũng một tháng nay Triệu Tuệ An chỉ đi học rồi về nhà. Cô không dám đi làm nữa vì sợ anh sẽ nổi giận .
Anh đang làm việc ở thư phòng thì bà Hoắc gọi
- Alo!
(- Kiến Vũ à! Vợ con đâu sao mẹ gọi không được?)
- Con đang thư phòng làm việc , mẹ tìm cô ấy có việc gì? - Anh nhíu mày.
(- À! Không có việc gì , mai hai đứa rảnh không qua nhà chính ăn cơm , mẹ nhớ Tuệ An rồi!)
- Được , mai con sẽ qua!
(- Đừng làm việc nhiều quá , quan tâm đến vợ một chút , con bé đã chịu đau khổ nhiều rồi!!)
- Con biết rồi!!
Hoắc Kiến Vũ tiếp tục vùi đầu vào công việc đến mười một giờ mới quay về phòng ngủ .
Vừa đóng cửa thư phòng thì nhìn vào cánh cửa kế bên . Hoắc Kiến Vũ đứng một hồi lâu mới đi hai bước lại mở cửa.
Mở cửa phòng thấy Triệu Tuệ An đang ngồi bó gối ở giữa giường , mắt thì nhìn hướng về phía bầu trời đêm .
Hoắc Kiến Vũ đứng nhìn tấm lưng cô độc của Triệu Tuệ An mà lòng dâng lên niềm chua sót gì đó . Anh đóng cửa quay về phòng ngủ của mình .
Sáng hôm sau ,Hoắc Kiến Vũ ngồi ở sofa nhâm nhi tách cafe của mình thì Triệu Tuệ An đi xuống
- Vào thay đồ , cùng tôi về nhà chính!
- Dạ - Cô lại đi ngược lên phòng với chiếc bụng đói.
Trên xe Triệu Tuệ An nhìn ngắm đường phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-anh-tan-ac-lam-/3567117/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.