Quản gia đi ra ngoài không biết phải làm thế nào mới có thể tìm được Triệu Tuệ An ,nên đành gọi cho ông bà Hoắc . 
- Sao con bé đi đâu ? Sao lại như vậy? - Bà Hoắc lo lắng hỏi. 
- Phu nhân, tôi cũng không biết. 
- Được rồi tôi sẽ qua liền! 
Ông bà Hoắc lập tức tới Vũ Viên . Vừa vào nhà bà Hoắc đã gọi anh xuống: 
- Hoắc Kiến Vũ ,con xuống đây cho mẹ! 
- Mẹ , sao sáng sớm lại la ó như vậy ? - Anh nhăn mặt đi xuống. 
- Con làm gì mà con dâu mẹ bỏ đi hôm qua tới bây giờ? Con mau kiếm Tuệ An về cho mẹ! - Bà hét lên. 
- Cô ta đi đâu sao con biết được mà kiếm! - Anh rót trà thong dong nhấp một ngụm. 
- Hoắc Kiến Vũ! Con có biết Tuệ An rất đáng thương không? Mẹ cưới cho con là muốn con dùng quyền thế , sự ấm áp của mình để bù đắp cho nó! Nhưng con xem con đã làm gì Tuệ An kìa? - Bà Hoắc nói mà nước mắt rơi lã chã. 
Lúc đầu bà cưới Triệu Tuệ An cho Hoắc Kiến Vũ là muốn Tuệ An được sung sướng , được người người kính nể , phải ngẩng cao đầu, được người khác gọi là Hoắc thiếu phu nhân, để bù đấp sự thiếu thốn đau khổ của Tuệ An và cũng muốn cho ông bà Triệu ở trên trời yên tâm . Nhưng hình như bà Hoắc đã sai rồi . 
- Mẹ .... - Kiến Vũ nhìn bà khóc thì không biết nói gì. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-anh-tan-ac-lam-/3567119/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.