Trần Đông Thụy không ngừng nhục mạ cô.
Khoảng thời gian Sở Vân tuyệt vọng nhất là khi ở trong ngục giam, từng nghĩ đến cái chết. Nhưng cô vẫn không muốn chết, bởi vì cô muốn được xác minh bản thân trong sạch, muốn rửa sạch nỗi oan khuất của mình.
Tuy rằng giờ phút này lời nói của Trần Đông Thụy lạnh lùng như dao cắt vào tim cô, nhưng cô càng hiểu rõ mình không thể uất ức, không thể chết. Không thể để cho Trần Đông Thụy và Bạch Tuyết Nhi tiêu dao tự tại tiếp nữa!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyentop.net. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyentop.net.org. Vui lòng đọc tại app truyentop.net để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Sở Vân gắt gao cắn chặt răng, nhịn xuống nỗi đau tột cùng trong lòng mình.
Vốn dĩ Trần Đông Thụy muốn cởi quần áo của Sở Vân xuống để chụp hình, nhưng đột nhiên điện thoại di động của gã vang lên, nhận điện thoại, ngay lập tức sắc mặt Trần Đông Thụy liền thay đổi, chạy đi khập khiễng vội vàng rời đi.
Về phần Sở Vân. Sau khi Trần Đông Thụy rời đi, cô cố gắng đứng dậy từ dưới mặt đất.
Ngay lúc này cô hy vọng có ai đó ở bên cạnh cô, hy vọng sẽ được động viên.
Vì vậy, sau đó cô bắt taxi về nhà. Cửa nhà đóng chặt.
Cô gõ cửa.
"Ai vậy! Cứ gõ cửa để làm gì?"
Nghe được giọng nói chói tai của Lưu Vân từ trong phòng truyền ra, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-thieu-buong-tha-cho-toi-di/574322/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.