Nhìn thấy cái dáng vẻ hiện giờ của Trần Đông Thụy, Sở Vân y như một con thú nhỏ đang bị kinh sợ.
Điều này khiến cho cô nhớ lại thời gian bị Trần Đông Thụy nhốt lại, muôn ngàn kiểu giày vò vả mặt của gã khiến cô không thể chịu được.
Cô một lòng muốn thoát khỏi đây, nhưng gã Trần Đông Thụy giống như nhìn thấu được tâm can của cô vậy, ngay lập tức nổi giận đùng đùng.
“Sở Vân, lá gan của mày to lên rồi phải không?”
Động tác của Trần Động Thụy rất nhanh, lại còn là đàn ông nữa cho nên trong nháy mắt đã kéo được tóc của Sở Vân sau đó dùng một lực mạnh tát xuống, Sở Vân cảm giác được da đầu mình cũng trở nên tê dại.
Nhưng cả người cô ngay giây sau lại bị kéo lê trên sàn nhà!
Cái loại cảm giác bất lực và sợ hãi này như nhấn chìm Sở Vân, Sở Vân cực kỳ đau đớn khổ sở. Nước mắt chan chứa ướt đẫm, cô dùng một ánh mắt cầu xin đầy bất lực nhìn Trần Đông Thụy.
“Đừng vọng tưởng tao sẽ tha cho mày, ai bảo mày là cái chướng ngại của Tuyết Nhi làm gì!”
Trần Đông Thụy không hề có chút thương hại gì đối với Sở Vân vì gã ta sớm đã bị Bạch Tuyết Nhi tẩy não rồi.
“Sở Vân, mày thấy kế hoạch ban nãy của tao thế nào, hoặc nói cách khác, mày thấy kĩ năng diễn xuất của tao đỉnh không? Hoắc Mạc Sâm đã bị tao làm cho quay mòng mòng rồi!”
Trần Đông Thụy nâng cằm Sở Vân lên cười ha hả.
Sở Vân tức giận trừng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-thieu-buong-tha-cho-toi-di/574321/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.