Người đàn ông kia lại táng cô hai bạt tay, trực tiếp đè cô dưới người, đã không kiềm nén nổi lửa giận và dục vọng của mình, gã ta lập tức xé rách quần áo của Tống Nhân Nhân và quát: "Được ông đây để ý là vinh dự của cô! Không phải muốn ông đây trực tiếp một chút sao? Vậy đã đủ trực tiếp chưa?"
Hơi thở nóng rực và sức nặng đó làm Tống Nhân Nhân cảm thấy ghê tởm lại khủng hoảng.
Cô sốt ruột đến mức bật khóc: "Không, tôi không có ý đó! Thưa ngài, tôi chỉ là một nhân viên phục vụ ở nơi này! Nếu ngài có nhu cầu thì tôi có thể giúp ngài! Tôi..."
"Ông đây coi trọng cô!"
Người đàn ông béo kia nhắm ngay cổ của Tống Nhân Nhân mà hôn một cái, sự đụng chạm ướt át này khiến Tống Nhân Nhân cảm thấy buồn nôn.
Cô vừa không ngừng giãy giụa, vừa tức giận gào lên: "Sở Vân, cô câm thì thôi, bộ còn điếc nữa hay sao? Mau tới cứu tôi... Cứu mạng... Ưm!"
Tống Nhân Nhân bị tên béo kia khóa môi nên không thể phát ra âm thanh nào nữa, chỉ có nước mắt đang im lặng tuôn rơi.
Nhìn thấy Tống Nhân Nhân bị như vậy, Sở Vân cũng rất sốt ruột.
Ban đầu cô để ý thấy đồng lõa của người đàn ông nhìn thấy gã ta đè Tống Nhân Nhân xuống thì bắt đầu lục tục đi ra ngoài. Sở Vân muốn chờ bọn họ đi hết, nhưng Tống Nhân Nhân la lên như vậy lập tức khiến Sở Vân bị chú ý tới, cô chỉ có thể bất lực mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-thieu-buong-tha-cho-toi-di/574301/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.