Chương trước
Chương sau
Trong phút chốc, mồ hôi lạnh của Tần Vũ Phong ướt đẫm quần áo!
Đây là…
Khu vực kết giới!
Người thi thuật có thể kiểm soát mọi thứ xảy ra trong kết giới!
Kể cả việc nâng thực lực của bản thân lên trình độ tông sư cửu trọng thiên trở lên, đều không phải là vấn đề Bởi vì người thi thuật chính là chủ nhân của kết giới!
Kết giới đã không còn giới hạn trong phép tắc của thế giới này, mà là do chủ nhân tùy ý định đoạt
Trừ khi
Trừ khi có người khác trong kết giới có thể phá vỡ trói buộc của kết giới “Nói đùa gì vậy!”
Tần Vũ Phong đột nhiên hét lên một tiếng, trong phút chốc, một cỗ nội lực từ trong cơ thể anh tuôn ra, trực tiếp đánh nát quần áo “Chút tài mọn, mà cũng dám khoe khoang!”
Một tia máu đỏ sọng lóe lên trong mắt Tần Vũ Phong, khí thế cả người đột nhiên giống như một tu la luyện ngục thật sự
Lúc này Tần Vũ Phong đột nhiên cảm thấy áp lực trên người nhẹ đi rất nhiều! Kết giới không ổn định, trái tim của quỷ vương Huyền
Viêm dao động rồi!
Trong lòng Tần Vũ Phong vui mừng, nhưng thật ra cũng không có quá nhiều.
“Đừng để tạo…
“Tìm được mày!”
Trong mắt Tần Vũ Phong giống như có hai ngọn lửa đang bùng cháy, ánh mắt anh sắc lẹm như lưỡi kiếm, dò xét toàn bộ khu vực.
Sau khi mở kết giới, bóng dáng của quỷ vương Huyền Viêm gần như biến mất ngay lập tức.
Nhưng Tần Vũ Phong không hề lo lắng. Sau cuộc tìm kiếm không có kết quả, Tần Vũ Phong nhắm mắt lại, hét lớn.
“Lưới Thiên Ma Thiên Cơ!”
Trong chốc lát, nội kình cuồn cuộn trong cơ thể Tần Vũ Phong, bao trọn lấy toàn bộ kết giới. Ngay sau đó, nội kinh lập tức hóa thành hình dạng từng sợi, đan thành một cái lưới lớn
Chát chát chát!
Ở phía Bắc của Tần Phong đột nhiên truyền đến âm thanh thân thể bị cắt đứt.
Anh lại mở mắt ra.
Kết giới đỏ như máu vừa rồi đã biến mất, quỷ vương Huyền Viêm ôm cánh tay bị thương, không nói nên lời. Làm sao có thể làm sao có thể
Rõ ràng bản thân đã triệu hồi ra kết giới. Kết quả vẫn chưa bắt đầu tấn công đã bị đối phương làm cho tinh thần bất ổn.
Tiếp đó, ông ta vẫn chưa kịp tấn công thì đã bị lưới Thiên Cơ Thiên Ma bao lấy, nếu không phải đã kịp thời né tránh…
Đừng nói đến một cánh tay!
E rằng cả người đều bị cắt thành trăm mảnh rồi, máu thịt bay tứ tung chỉ trong chớp mắt
Quỷ vương Huyền Viêm không khỏi rùng mình một cái “Ma quân đại nhân, ma quân đại nhân!”
“Giả lời thề huyết đấu cho tôi, tôi không đánh nữa, không đánh nữa!”
Lúc này, quỷ vương Huyền Viêm cuối cùng cũng nhận thức ra rồi, cái người thanh niên tự xưng là Tu La này rất cuộc đáng sợ như thế nào rồi!
Nhưng lúc này, đã quá muộn rồi!
Ma quân Cửu U ngồi ở trên ghế, một tay chống cằm, vẻ mặt thản nhiên, thậm chí có phần kiêu ngạo.
“Ô?”
“Mi nói không đánh, là liền không đánh nữa sao?”
Khóe miệng ma quân Cửu U nhếch lên, cười như không cười, nhìn chăm chăm vào khuôn mặt quỷ vương Huyền Viêm: “Ta đã nói rồi, trong tiệc sinh nhật lần này ta muốn nhìn thấy máu để khởi đầu tốt đẹp”
“Huyền Viêm à Huyền Viêm, những năm này ta thật sự đối với mi quá tốt rồi, khiến mi thực sự không coi ai ra gì.”
“Dám huyết đấu ở tiệc sinh nhật của ta? Cái vị trí ma vương này e là không đủ cho mi ngồi rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.