Chương trước
Chương sau
Cơ thể của quỷ vương Huyền Diêm lập tức giống như diều đứt dây, bay thẳng về phía sau!
Ngay sau đó, lại bịch một tiếng!
Thân thể của quỷ vương Huyền Viêm hung hãng đập vào mép của kết giới!
Quỷ vương Huyền Viêm trợn hai mắt, không thể tin nhìn những gì đang xảy ra trước mặt mình, một tia máu chậm rãi chảy ra từ khóe miệng quỷ vương Huyền Viêm
Ông ta vừa bị thằng nhóc tên Tu La kia một cước đá bay sao?
Đây thật sự là chuyện đã xảy ra sao? Quỷ vương Huyền Viêm sững sờ phản ứng lại. Vẻ mặt Tần Vũ Phong tràn đầy ngạo nghễ: “Đến đây?” Cái gì gọi là đến đây?!
Quỷ vương Huyền Viêm cả đời này chưa bao giờ cảm thấy bị khinh thường như vậy!
Đối phương hoàn toàn, chính là xem thường ông ta
Quỷ vương Huyền Viêm trừng mắt gần như muốn vỡ ra! “Mày thật to gan!”
Sắc mặt của quỷ vương Huyền Viêm vặn vẹo dữ tợn, nhìn chằm chằm Tần Vũ Phong tức giận mắng: “Chỉ là chiếm được một hai lần tiện nghi, thằng ranh con, mày còn dám càn quấy như vậy?”
Quỷ vương Huyền Viêm vừa nói, ông ta đột nhiên đứng dậy, một tay chống đỡ ở bàn đá bên cạnh phi thân qua, ngay sau đó đá một cước, trực tiếp đá bàn đá về phía Tu La ở đối diện! “Rác rưởi.”
Tần Vũ Phong lạnh giọng nói, lại tiếp tục không chút lưu tình làm nhục, cũng đang khiêu khích quỷ vương Huyền Viêm ở trước mặt.
Sau vài chiêu, Tần Vũ Phong đã nhìn ra chiều sâu của đối phương.
Thậm chí trong lòng anh, thắng bại đã rõ. Rất đơn giản, địch chết, anh thắng.
Trong mắt Tần Vũ Phong lóe lên một tia sát ý lạnh lẽo, phi thân lùi ra phía sau lại đá ra, ghế đá lập tức va vào bàn đá đang tiến đến gần anh, nháy mắt đá vụn bay tứ tung, bàn đá dưới tác động của va chạm, hóa thành bột mịn.
Ghế đá tiếp tục bay về phía trước, đồng tử quỷ vương Huyền Viêm co rụt lại, mãnh liệt nhấc một tấm ván bàn đá lên làm tấm chắn, ghế đá đụng nát tấm bàn, cuối cùng dừng lại.
Quỷ vương Huyền Viêm thở ra một hơi, nhìn chằm chằm sắc mặt Tần Vũ Phong, càng thêm ngưng trọng.
“Coi như mày có mấy phần bản lĩnh, nhưng tao nói cho mày biết, mày còn non lắm!”
Sau khi nói xong câu này, quỷ vương Huyền Viêm cuối cùng cũng không do dự nữa, sử dụng sát chiêu cuối cùng của mình.
Tâm pháp nội công mà quỷ vương Huyền Viêm tu luyện chính là một tâm pháp cực cao trong Ma Môn. Nó đã đạt đến cấp độ thượng thừa, chỉ cách Thiên
Cực một bước ngắn.
“Cửu Tượng Luyện Ma Ngục”
Cuối cùng, quỷ vương Huyền Viêm cũng không có ý định nương tay.
“Kết giới Ma Ngục!” Với một tiếng hét to phát ra từ miệng quỷ vương Huyền Viêm, trong phút chốc, cảnh tượng xung quanh Tần Vũ Phong lại thay đổi.
Ánh sáng màu đỏ hưng thịnh, bao trùm toàn bộ sân bãi chiến đấu này.
Thình thịch, thình thịch.
Tần Vũ Phong nghe tiếng tim mình đập liên hồi.
Cùng lúc đó, một luồng uy áp cực kỳ kinh người đánh úp về phía Tần Vũ Phong.
Trong lòng Tần Vũ Phong rơi lộp bộp.
Uy áp kinh khủng như thế…
Là Tần Vũ Phong bình sinh chưa từng thấy, chưa từng nghe qua!
Ngay cả đại trận bảo vệ núi La Phù Sơn cũng không thể gây áp lực cho Tần Vũ Phong như vậy!
Tần Vũ Phong không khỏi hít một hơi khí lạnh!
Sợ hãi!
Nỗi sợ xuyên thấu xương tủy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.