🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Qua khỏi dốc núi, Dương Kỳ mới cho ngựa đi chậm lại, rồi dừng hẳn, hắn bước xuống, ta không muốn vịn tay hắn nên chật vật tự trèo. Con ngựa này còn cao hơn con của Cẩn Y, mãi một lúc mới thành công đáp xuống.



"Cảm ơn."



Ta nói xong liền chạy về phía Cẩn Y, leo lên ngựa đi tiếp, lần này thì thoát được rồi. Ngồi đằng sau ta nói Cẩn Y cứ tăng tốc, ta sẽ cố nhịn không nôn nữa, cũng chỉ còn có một đoạn ngắn.



Cuối cùng cũng tới cửa biệt viện, ta lọ mọ bò xuống, đầu óc ngất ngư quay cuồng, Cẩn Y dìu tay ta.



"Oẹ... ta về... đây."



"Lưu cô nương, ổn không?"



Ta gật đầu, quay ngoắt người bụm miệng, Cẩn Y vội vàng dìu ta về tiểu viện gấp, vì ta buồn nôn quá rồi. Tới khi xong thì ta không nhớ mình đã ăn phải cái gì mà nôn nhiều thế, lúc nằm xuống nghỉ cái bụng đã xẹp lép, nhưng ăn không nổi món gì cả.



Lau người xong, ta nhào lên giường ngủ liền, trong đầu ngẫm nghĩ sớm muộn gì ta cũng phải học cưỡi ngựa, không thể cứ để nôn khắp nơi như vậy được. Cẩn Y để một lọ tinh dầu gừng nhẹ thoang thoảng, cho ta giảm bớt triệu chứng khó chịu kia. Ta kéo chăn, co người ôm gối.



Đã rất lâu không có một ngày ngủ dậy sớm mà không phải chuẩn bị gì cả, ta thoải mái vươn vai, từ tốn chải tóc, thay y phục.



Bầu trời buổi sớm vừa trong vừa xanh, làm ta chợt nhớ đến cây táo trong viện bên kia, lật đật

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771776/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Viên Phương Bắc
Chương 45: Người quen mà thôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.