Hai ngày sau, phụ thân, Thẩm bá phụ và Từ Khiêm trở về biệt viện. Cuối cùng cũng được về nhà, trong khi Cẩn Y thu dọn đồ đạc, ta mang một hộp mứt táo lớn sang tặng cho Từ Khiêm và Quân Nhu. Còn trao đổi với cô nàng việc giữ hộ việc lén đi chơi với Vu Tử Ưu, đổi lại Quân Nhu sẽ xem như ta không có vụ trượt ngã kia.
Chuyến này ta cùng phụ thân và bá phụ đi thuyền để kịp về kinh thành, còn nhiều việc gấp. Từ Khiêm và Quân Nhu thì cưỡi ngựa trên đường bộ, Từ Khiêm xin phép đi thăm phu tử sống gần đây, Quân Nhu thì hiển nhiên là đi theo chơi.
"Tẫn Linh, khi nào về tới kinh thành, ta sẽ sang phủ ngươi!"
"Ta biết rồi!"
Từ Khiêm đưa một chồng sách cho thị vệ, dặn hắn chuyển qua viện của ta.
"Tẫn Linh, ở đây còn vài quyển sách, muội cầm theo khi nào chán thì đọc!"
"Cảm ơn huynh!"
Đến chiều thì đồ đạc dọn xong, chúng ta lên một chiếc thuyền lớn đi ngay, sớm lúc nào thì hay lúc ấy. Buổi tối ta ngồi trong khoang thắp nến đọc sách, Cẩn Y đang ngồi xỏ kim chỉ, nàng đang học thêu gì đó, Cận An thì ở bên ngoài.
"Tiểu thư, trễ rồi, người đi ngủ sớm đi ạ!"
Ta nhìn qua cửa sổ, thuyền rẽ nước trôi đi, đằng xa thấp thoáng bóng hình mấy ngọn núi nhỏ xíu bằng một ngón tay. Ta thấy hai vầng trăng, một trên bầu trời, một dưới mặt nước đang khẽ động. Không có lấy một vì sao nào, gió cũng đứng lặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771775/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.