Ta ngạc nhiên nhìn cái trán sưng tấy của Lục Hoàn, nếu không tận mắt thấy Khương Hựu Thạc đến tối mới về ta khéo đã nghĩ lại do hắn làm ra.
Cảm thấy trời đã lạnh hơn, ta đi thật nhanh về phòng, vừa tới trước cổng đã thấy Cẩn Y đang chờ sẵn, trên tay còn cầm một cái gậy lớn.
"Tiểu thư về... lại là ngươi nữa hả?"
Cẩn Y sấn vào, hung hăng giơ gậy đòi đá văng Lục Hoàn khỏi cửa, hắn kịp lúc lùi ra sau lưng ta trốn. Ta vội can ngăn.
"Cẩn Y, ngươi làm gì vậy?"
"Tiểu thư, tên này tự nhận hắn là thị vệ mới tới thay Cận An, nhưng Cận An trưa nay vừa ở đây cùng nô tỳ dọn sách, sau đó huynh ấy dĩ nhiên đi theo Tiểu thư suốt.
Thế mà tên này to gan vào thẳng bên trong, còn mang đồ định bỏ trốn, nô tỳ e là hắn muốn ăn trộm ạ!
Người cẩn thận, để nô tỳ cho hắn một trận!"
"Tiểu thư, người thấy đó!". Lục Hoàn khổ thân nói.
"Ngươi còn dám gọi Tiểu thư, có ngon bước ra trước cho ta!"
"Chờ đã!"
Quên mất còn có Cẩn Y.
Hình như Cận An chưa nói gì với nàng trước khi đi rồi.
Ta vỗ trán, nhớ lại.
Ban nãy vì thấy Lục Hoàn, ta đã dặn hắn mang đồ Vu Tử Ưu gửi cho sư phụ sang đó, ai ngờ hắn lại bị Cẩn Y bắt gặp khi đang chuẩn bị ôm đống đồ đi, nàng còn hào phóng đập một cái bình hoa rỗng lên trán hắn vì nghĩ hắn nói dối.
Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-phuong-bac/2771549/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.