Mấy ngày nay, Do vẫn mê man nằm trong bệnh viện, Tô Tín Diệp cũng ở cùng nàng, nhất định phải ở cùng nàng, vì ngoài cửa phòng bệnh có cảnh sát đang "chăm sóc" họ.
Ngủ thắng đến ngày thứ 10, Do đột nhiên nói với Tô Tín Diệp: "Tôi muốn xem khẩu súng đó."
"Súng gì?"
"Khẩu súng bắn chết Nhậm Nhiễm."
"......."
Tô Tín Diệp tìm khẩu súng, đưa cho Do.
Do cầm khẩu súng trong tay, lặng lẽ quan sát.
Súng này là của Lâm Lăng. Ngày đó Lâm Lăng giam cầm nàng và Nhậm Nhiễm, ngoài cầm roi thì cô ta luôn cầm khẩu súng này. Sau đó, Nhậm Nhiễm giết Lâm Lăng, trước khi chạy trốn thì cầm nó theo, chắc là vẫn luôn giấu bên hông. Trong ngày tuyết lớn đó, khi Nhậm Nhiễm đánh mất lý trí, làm ra những việc đó. Do đã rút nó ra, bắn chết Nhậm Nhiễm....
Do nhắm chặt mắt, hai mắt khô khốc, dường như lại muốn khóc.
Đồng nghiệp sở cảnh sát đều biết mối quan hệ giữa Nhậm Nhiễm và Do, cũng biết Nhậm Nhiễm xảy ra chuyện, nên mọi người thường đến thăm Do, cố gắng trò chuyện với nàng để thông não. Nhưng Do chẳng có chút tinh thần, không hứng thú với mấy cuộc trò chuyện, nên chỉ nói vài câu có lệ rồi viện cớ mệt muốn ngủ.
"Không thể tiếp tục như vậy, nếu không cả người sẽ hỏng mất."
Tô Tín Diệp nghe có người nói như vậy.
Nhưng nàng không biết, mình có thể làm gì để giúp Do. Do không muốn nói chuyện với nàng, hơn nữa hai tay Tô Tín Diệp bị còng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-benh-vien-tam-than/3504666/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.