Do xuất viện.
Bởi vì Nhậm Nhiễm từng náo loạn sở cảnh sát, lại giết hai cảnh sát, cho nên cảnh sát Do không cần chịu trách nhiệm hình sự với cái chết của Nhậm Nhiễm.
Dù trên mặt luật pháp Do không phải chịu trách nhiệm, nhưng trong lòng Do thì sao? Tô Tín Diệp nhìn ánh mắt Do, không thể đọc được bất cứ điều gì.
Đôi mắt của Do hoàn toàn khác với lần đầu tiên nàng nhìn thấy cô, trống rỗng vô hồn, người cảnh sát ưu tú đó đâu rồi?
Tô Tín Diệp rất sợ Do sẽ bỏ phí phần đời còn lại của mình, nhưng cô đau khổ cũng là chuyện rất bình thường. Mặc kệ Nhậm Nhiễm có phải sát thủ hay không, đã từng giết bao nhiêu người, cô ta vẫn là người mà Do yêu. Ở cùng nhau nhiều năm như vậy, lại tự tay giế.t chết người yêu, cô đau đớn, điều này rất dễ hiểu....
Cho cô ấy thời gian, để cô ấy được buồn.....
Do về nhà.
Căn hộ này nàng với Nhậm Nhiễm trả góp, tiền góp vẫn chưa trả xong, căn nhà vẫn ở đây, nhưng đã thiếu mất một người.
Do bước vào nhà, đặt giày lên kệ. Kệ giày có đủ loại giày cao gót của Nhậm Nhiệm, cứ như chẳng có gì thay đổi, cứ như vẫn đang sống cùng nhau, cứ như một giây sau Do có thể nhìn thấy Nhậm Nhiễm từ trong bếp đi ra, đeo tạp dề, bưng món ăn, trách nàng tại sao lại về trễ như vậy.
Nhưng mọi thứ chỉ còn là hồi ức, cái người vì nàng nấu cơm, cãi nhau với nàng, đã hóa thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-vien-benh-vien-tam-than/3504667/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.