🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Phương Nghi tỉnh giấc thì nàng đã thấy mình đang nằm trên giường ở trong một căn lều cực kì rộng rãi và thoải mái.



Nàng ngồi bật dậy, ngơ ngơ ngáo ngáo, không biết tại sao mình lại ở đây, rõ ràng là lúc nãy vẫn còn đang đi trên đường, vẫn còn đang ngồi trên ngựa.



"Mình... không phải là ngủ quên đó chứ?"



Lúc này nàng vẫn chưa tin rằng bản thân đã thật sự ngủ quên, còn nằm ngủ ngon lành trong lòng hắn. Rồi không biết tại sao lại đến được nơi này luôn.



Nàng vội vàng bước xuống giường, mang giày vào rồi đi ra khỏi lều.



Nàng nhìn xung quanh rồi lại ngẩng đầu lên bầu trời, thì ra bây giờ đã là buổi chiều, bầu trời xanh thẳm lúc nãy đã bị nhuộm vàng bởi ánh tà dương ấm áp.



"Tỉnh rồi sao?" Mục Vân Kiêu bước đến, nhếch mép nhìn nàng, ánh mắt mang đầy ý cười.



"Sao vương gia không gọi nô tỳ dậy?" Nàng nói với giọng oán trách nhưng lại không dám tỏ ra giận dỗi.



"Ai bảo là ta không gọi ngươi? Là bản thân ngươi ngủ say như chết, bây giờ trách ta sao?" Đột nhiên hắn đi đến gần nàng, cúi đầu xuống nở một nụ cười gian tà: "Phải rồi, lúc ngủ ngươi còn chảy cả nước dãi."



Nàng đỏ mặt, vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nàng đẩy mạnh hắn ra rồi đi lướt qua hắn.



"Ngươi định đi đâu?"



"Nô tỳ đi chuẩn bị bữa ăn tối cho người."



Hắn nhìn theo bóng lưng của nàng sau đó mỉm cười: "Sao lại đáng yêu như vậy chứ."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong-vo-tinh-gap-nguoi/2937392/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.