Sáng hôm sau khi hắn thức dậy thì nàng vẫn còn ngủ ngon lành, hắn không định đánh thức nàng, chỉ là không nhịn được mà hôn lên trán nàng một cái, không ngờ vì nụ hôn của hắn mà nàng đã bị làm cho tỉnh ngủ.
Nàng mở mắt ra nhìn hắn, vì mới ngủ dậy nên đầu óc có chút hoạt động không tốt, một lúc sau nàng mới giật bắn người mà ngồi phắt dậy.
Nàng kiểm tra lại xem bản thân có còn mặc y phục không, khi thấy y phục vẫn còn nguyên vẹn thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ta không biến thái đến mức lợi dụng lúc ngươi ngủ mà ra tay đâu." Hắn chống tay lên đầu, không những nhếch miệng cười mà còn nhìn nàng một cách chăm chú.
"Nhưng... những rõ ràng tối hôm qua nô tỳ ngủ ở dưới đất mà."
"Haizz! Còn không phải là ngươi tự bò lên giường của ta sao? Ta cũng đâu còn cách nào, đành để cho ngươi ngủ cùng thôi." Hắn nói với vẻ mặt bất lực và đầy oan ức, cứ như là tất cả không phải là do hắn làm.
"Không thể nào." Nàng nhất quyết không tin.
"Vậy ý của ngươi là ta bế ngươi lên giường của ta sao?" Hắn lạnh nhạt nhìn nàng, biểu cảm vô cùng chính trực, ánh mắt không có chút lay động.
Chỉ trong chốc lát hắn đã thành công khiến Phương Nghi cảm thấy nghi ngờ nhân sinh.
"Không lẽ là mình đã mặt dày leo lên giường của vương gia thật?" Nàng tự lẩm bẩm.
Đột nhiên, hắn ngồi dậy và cốc vào trán nàng một cái: "Đừng ngồi thừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong-vo-tinh-gap-nguoi/2937391/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.