Khương Diệp vòng tay qua thắt lưng Khang Nam ôm lấy.
- Có vẻ như bác sĩ của chúng ta rất biết chiều lòng phụ nữ nên có nhiều cô theo đuổi lắm nhỉ?
- Ừ
- Lại còn ừ hả? Anh thích chết không?
- Anh muốn sống còn yêu em chứ? Nhiều thì anh bảo nhiều cho em biết đường mà đối phó còn gì.
- Em không cần đối phó chỉ cần anh không thay lòng còn anh thay lòng thì dù có đối phó cũng chẳng giữ được anh. Vậy nên giữ người muốn ở chứ không nên giữ kẻ muốn đi.
- Nhưng anh vẫn muốn em giữ.
Khương Diệp trợn mắt nhìn anh muốn đánh cho một trận.
Mẹ Lã mang quần áo lên cho Khang Nam nhìn thấy con rể đang ôm con gái thì miệng cười hết cỡ.
- Con rể, trợ lí của con vừa mang đồ đến.
- Con cảm ơn mẹ, con ở lại đây không phiền mẹ chứ ạ?
- Có gì mà phiền chứ? Sau khi cưới con hãy ở đây đi nhé! Đón luôn bà nội sang cho ông già hách dịch kia ở một mình.
Khương Diệp nhìn Khang Nam cười rồi trêu mẹ.
- Hay mẹ sang bên nhà ở cùng vợ chồng con luôn nhỉ?
- Nói linh tinh, nhà có không ở sang đấy làm gì chứ?
- Ba con chắc là sẽ vui lắm đấy mẹ.
Bà Lã xua tay phản đối.
- Ông ấy vẫn ghét mẹ lắm không có chuyện vui vẻ đâu. Mẹ hiểu ông già đó quá mà.
Bà thấy Khang Nam và Khương Diệp cười thành tiếng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869222/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.