Miếng chè trong miệng Khương Diệp làm cô sặc mà xông hết vào mũi, cơn ho kéo đến mãi không dứt. Khang Nam vừa vỗ lưng vừa đưa giấy ăn cho cô. Bà Lã rối rít phân bua. 
- Mẹ chỉ là quan tâm tý thôi không có ý gì cả... thật sự không có. 
Sau khi ngắt cơn ho, mặt mũi cô còn đỏ hơn nữa. Thấy Khang Nam vẫn để tay trên lưng mình xoa xoa thì cô khẽ gạt tay anh xuống. Bà Lã tinh ý đã nhìn ra mà đánh mắt với cô Thu tủm tỉm cười. 
Khương Diệp tiễn Khang Nam ra về, anh nhìn vào trong nhà thấy hai cái đầu thập thò nhưng kệ vẫn kéo Khương Diệp lại ôm một cái. 
- Anh không muốn về, làm thế nào bây giờ? 
- Vậy thì đừng về nữa. 
- Anh không biết đùa đâu. 
- Em cũng có đùa đâu. Nếu anh muốn ở lại thì vào xin phép mẹ Lã. Mẹ đồng ý thì anh ở lại. Nhà em nhiều phòng lắm. 
Khang Nam nghiêng mặt chạm vào tai cô thì thầm. 
- Anh muốn ngủ cùng phòng với em được chứ? 
- Không, em đang nổi đầy người ngứa ngáy lắm đây, lại muốn để em nhập viện nữa đấy hả? 
- Anh chỉ bảo ngủ chứ có nói làm gì em đâu? Nếu thực sự em muốn thì anh cũng không từ chối đâu. 
Khương Diệp đẩy anh ra trừng mắt nhìn. 
- Anh về ngay cho em, nhịn từ bây giờ đến khi con ra đời, cấm đòi. 
Cô đùng đùng đi vào nhà, bà Lã và cô Thu vội vàng đẩy nhau vào nhà, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869224/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.