Lôi Dĩnh cúi đầu, lời của hắn nói đánh thẳng vào lòng nàng, ngay từ đầu nàng đã nợ ThiênMạch, rất nhiều rất nhiều, nhiều đến nỗi nàng cảm thấy thật nặng nề, cóchút thở không thông, nhưng mà nàng cũng hiểu, cảm kích không có nghĩalà yêu , nhưng trước đó nàng đã lựa chọn phương thức báo đáp ngu xuẩnnhất để đáp trả những hi sinh của hắn
Hồi tưởng lại khoảng thờigian ở cùng Thiên Mạch, kí ức tựa như cuốn phim quay chậm hiện lên trong đầu nàng, lần đầu tiên gặp mặt nàng bị nụ cười như ánh mặt trời của hắn hấp dẫn, đó là một dạng nụ cười rất trong sạch , hắn đối với nàng rấtcưng chiều, chăm sóc nàng, làm tất cả mọi chuyện vì nàng, cũng làm nàngxúc động thật sâu, mà tất cả kể từ khi hắn rời đi đã bị Hạo làm thay đổi tất cả, nàng không thể nắm bắt được cảm giác của mình cũng là như vậy
Tiêu Ngự Phi trằm mặc nhìn Lôi Dĩnh, không mở miệng nói gì nữa, hiện tạinàng đang suy nghĩ, hắn phỏng đoán rằng, Hạo đã thay đổi, trước đây đàohoa khắp nơi, nay lại chuyên tâm trở thành chồng Lôi Dĩnh, mà tiểu Dĩnhcũng yêu Hạo, điểm này hắn biết rõ, Thiên Mạch nhất định sẽ là kẻ thấtbại, trên con đường tình yêu này, Thiên Mạch đã quá mệt mỏi rồi đi, cólẽ nếu hắn buông tay, sẽ cảm thấy thật nhẹ nhõm!
"Hai người bọn anh sao nặng nề quá vậy?" Bạch Kì Vân mang trái cây đã rửa xong đi vào, cảm giác không khí có chút gượng ép
"Ko sao, chị tiểu Vân giúp em em gọt vỏ táo được không?" Lôi Dĩnh ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tam-tong-giam-doc/1217929/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.