Nơi đây là khu dân cư sang trọng nên không quá đông đúc, nhà Trần Khả Linh lại còn nằm ở cuối con đường nên số lượng tang thi lởn vởn đến chỗ này rất ít. Mới vừa rồi cô đã giết hai con tang thi, hiện tại còn lại vừa vặn hai con, Trần Khả Linh liền chặt đứt chân của bọn chúng để bọn chúng không thể di chuyển được nữa.
“Cha với Liêm mau đến thử xem,” cô nói với Trần Thái Nguyên và Trần Thái Liêm.
Hai người họ mỗi người tự chọn một con, bởi vì lúc này tang thi đã bị phế nên bọn họ không còn quá sợ hãi nữa, dồn hết sự tập trung của mình lên việc khống chế dị năng.
Trần Khả Linh đứng ở một bên canh chừng xung quanh, thi thoảng lại nhìn qua quan sát tình hình của bọn họ. Ba người họ đột nhiên ra ngoài, nhóm tang thi ngửi được hơi người, dần dần gầm gừ chạy đến bên này.
Trần Thái Nguyên và Trần Thái Liêm vẫn chưa nắm chắc được phương pháp sử dụng năng lực nên chưa ra được đòn chí mạng lên hai con tang thi kia, Trần Khả Linh chỉ có thể tiếp tục phế đi mấy con tang thi mới tới này.
Khác với bọn họ, cô đã từng sống ở thế giới tu tiên, tuy rằng dị năng và linh lực là hai thứ khác nhau nhưng lại vẫn có điểm tương đồng, nên Trần Khả Linh không gặp nhiều khó khăn trong việc điều khiển nó. Cô liền lợi dụng luôn cơ hội này để luyện tập dị năng.
Trần Khả Linh giơ kiếm chém đứt chân của một con tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839606/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.