Sau ba ngày luyện tập, Trần Thái Nguyên và Trần Thái Liêm cuối cùng cũng sử dụng được thành thạo dị năng của mình, thậm chí đã tự sáng tạo ra một số phương thức chiến đấu riêng cho bản thân. Tuy rằng dị năng của Ngô Khả Phương không phù hợp với chiến đấu nhưng Trần Khả Linh vẫn nửa động viên nửa ép buộc bà tự tay đâm chết một con tang thi. Cô không cần bà sau này phải xông lên chiến đấu, nhưng ít nhất trong trường hợp bất khả kháng, bà vẫn có thể phản ứng lại mà đối chiến với tang thi, chứ không phải sợ đến điếng người để mặc nó ăn thịt.
Kỹ năng chiến đấu đã có, các vật tư trong nhà cũng đã được sắp xếp chuẩn bị đâu ra đấy, Trần gia liền tính toán muốn đi kiếm thêm các loại vật tư khác. Cha mẹ Trần Khả Linh tuy rằng tin tưởng chính phủ sẽ không bỏ rơi bọn họ, nhưng bọn họ cũng phải đảm bảo được rằng mình sẽ sống đến thời điểm chính phủ thiết lập trật tự mới.
Bởi vì đã là hàng xóm của nhau ba năm, cộng thêm mấy chuyện mới xảy ra sau khi mạt thế đến, hai nhà Vũ Trần càng thêm thân thiết hơn, lúc này trước khi hành động Trần Thái Nguyên cũng qua ngỏ lời mời bọn họ.
Cuộc họp hiện tại chính là kết quả của lời mời đó.
Sau khi gia đình Trần Khả Linh an vị ở trong phòng khách Vũ gia, Vũ Minh Quân thay mặt gia đình mình lên tiếng.
“Hiện tại thế giới đột nhiên biến thành như thế này, chúng ta ai hẳn cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839601/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.