Tuy rằng thắc mắc, Vưu Mạn Ni cũng không hỏi ra, tiếp tục chủ đề bọn họ đang nói, “Ồ? Là người nào vậy? Mạnh không? Nếu không mạnh thì làm sao mà bảo vệ cậu được?”
Thấy cô không tin Mặt Trời Mùa Đông, không hiểu sao Trương Tuyết Linh bỗng có loại xúc động muốn nói giúp anh, “Không có đâu, anh ấy hình như cũng mạnh lắm đấy! Hôm qua bọn tớ đi phó bản năm mươi, cuối cùng anh ấy nhặt được Lam Tâm Ngọc, mặc kệ sự uy hiếp của bang chủ vẫn nhất định đưa cho tớ. Nghe giọng điệu của anh ấy thì có vẻ như anh ấy cũng chẳng sợ đám bang chủ bọn họ.”
Lòng hiếu kỳ của Vưu Mạn Ni lập tức bị cô kích khởi, huých nhẹ vai cô dụ dỗ, “Kể rõ tớ nghe xem nào! Bang chủ cậu là ai mà cùi quá vậy? Còn không nói được thành viên trong bang mình nữa à?”
Trương Tuyết Linh hừ mũi, có chút kiêu ngạo hếch cằm, “Đương nhiên rồi, sư phụ tớ là ai chứ!”
Nhìn cô mềm yếu lại ra vẻ đắc ý, Vưu Mạn Ni phì cười, đưa tay chọt chọt má cô, “Được được, biết cậu là nhất rồi!”
Hai cô gái hai tuần không gặp, nhất thời có rất nhiều chuyện để nói, tám với nhau từ trên trời đến dưới đất, vòng đi vòng lại một hồi, rốt cuộc vẫn là quay về game.
Sau khi biết sư phụ của Trương Tuyết Linh là Mặt Trời Mùa Đông, đại thần số một server 37, Vưu Mạn Ni lập tức quyết định ôm đùi, bỏ server 38 của mình chạy qua server 37 chơi lại từ đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838057/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.