“Ni Ni vì em mà qua đây chơi lại từ đầu, bây giờ em bỏ cô ấy như vậy, có phải không ổn lắm không?” Đi được một đoạn, Trương Tuyết Linh mới chực nhớ ra Vưu Mạn Ni bị mình bỏ lại phía sau, không khỏi cảm thấy áy náy.
“Không sao, Thiên sẽ tiếp đón cô ấy thật tốt!” Mặt Trời Mùa Đông xoa đầu cô an ủi.
Trương Tuyết Linh thở dài một hơi. Đều tại cô, vậy mà lại bị nhan sắc của anh mê hoặc. Điều đáng nói là cô còn không biết cái nhan sắc này có bao nhiêu phần trăm là thật nữa!
Còn đang ảo não, ngựa dưới thân đã dừng lại. Trương Tuyết Linh giương mắt nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện bọn họ đang đứng trước một cửa tiệm quần áo, nghi hoặc hỏi, “Sao chúng ta lại đến đây?”
Mặt Trời Mùa Đông xuống ngựa trước rồi đỡ cô xuống, mở miệng giải thích, “Nhiệm vụ tiếp theo là ở núi Everi, nơi đó rất lạnh, chúng ta cần phải mua ít quần áo ấm cho em.”
Hai người cùng nhau bước vào cửa hàng, trong cửa hàng cũng đang có vài vị khách khác, nhân viên duy nhất là một nam nhân trung niên, cũng là chủ của cửa hàng. Trang phục trong cửa hàng đều là quần áo ấm, giày mũ bao tay đều có đủ, phong cách cũng đa dạng, hiện đại cổ đại phương Tây phương Đông đều có.
Đây cũng là một trong những điểm đặc sắc của game, văn hóa đa dạng. Lúc đầu thấy Mặt Trời Mùa Đông và Đao Phá Thiên cưỡi ngựa cô còn cho rằng phương tiện di chuyển chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838055/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.