Sau khi đắp xong người tuyết, Trương Tuyết Linh và Mặt Trời Mùa Đông quay trở lại với việc săn giết cáo tuyết. So sánh với lúc đầu thì lúc này tốc độ giết cáo tuyết của bọn họ đã tăng lên đáng kể, bởi vì Trương Tuyết Linh phát hiện ra cô có thể điều khiển tuyết. Mà nơi đây thứ không thiếu nhất chính là tuyết, nên việc săn bắt cáo tuyết cũng trở nên dễ dàng hơn.
Chơi một lúc thì Trương Tuyết Linh thoát game đi ăn tối cùng với Vưu Mạn Ni, bị Vưu Mạn Ni than trách một trận vì tội bỏ bạn theo trai. Nhưng khi Trương Tuyết Linh xin lỗi làm lành rồi hứa hẹn lúc vào game sẽ kéo cô đi nâng cấp thì Vưu Mạn Ni lại cười hì hì uyển chuyển từ chối, khiến Trương Tuyết Linh ngơ ngác khó hiểu không thôi.
Ăn tối xong Trương Tuyết Linh cũng không vào game nữa mà kiểm tra lại thời khóa biểu của kỳ này, sửa soạn lại tài liệu học tập sau đó lên giường đi ngủ sớm. Khoang ngủ lúc này đã được cô thu lại đặt sát mép tường trên giường nên cũng không tốn quá nhiều chỗ, sau này muốn chơi cô cũng sẽ không cần phí sức bê lên bê xuống, chỉ cần mở khoang ngủ ra là được.
Sáng hôm sau, Trương Tuyết Linh nghe tiếng chuông báo thức dậy sớm, vội vàng đưa tay mò lấy điện thoại tắt đi tiếng chuông. Lớp đầu tiên của Vưu Mạn Ni là vào lúc chín giờ, hiện tại chỉ mới sáu giờ hơn, Trương Tuyết Linh không muốn bản thân phiền nhiễu đến giấc ngủ của cô.
Sau khi làm vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838054/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.