Trở về thế giới gốc, Âu Dương Nhã Linh nhớ lại tính phúc của mình cả đời qua, không nhịn được đỏ mặt mắng, “Lưu manh! Đời nào cũng lưu manh!”
Ellie trợn mắt, không chút nể tình đáp trả, “Nhưng em thấy chị rõ ràng rất tận hưởng, cũng rất thích vẻ bá đạo cường thế đó của mục tiêu!”
“Ellie!!!” Âu Dương Nhã Linh xấu hổ hét lên.
Rõ ràng, rõ ràng có một số thứ, không nói ra cũng được mà!!!
Ellie chột dạ đánh trống lảng, “Chúc mừng ký chủ một lần nữa xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ. Xin mời nhìn bảng tóm tắt kết quả.”
Nhiệm vụ chính: hoàn thành - khen thưởng: mười một điểm sinh lực.
Nhiệm vụ khác: hoàn thành - khen thưởng: năm điểm sinh lực.
Điểm sinh lực: 70/200
Điểm giao dịch: 0
Kho giao dịch: vỏ kiếm Thanh Tuyền.
“Ồ? Lần này lại được thưởng ít hơn lần trước à?” Lần trước cô được thưởng mười hai điểm cho nhiệm vụ chính.
“Vâng, do thế giới này dễ hơn một chút so với thế giới trước,” Ellie giải thích.
Nghĩ đến thế giới trước là mạt thế, cô không chỉ đơn giản là yêu đương mà còn phải sinh tồn, so ra thì đúng là khó hơn thật, bèn không thắc mắc nữa.
“Vậy hai tuần qua có chuyện gì không?”
“Có thì có đấy,” Ellie thao tác trên màn hình ba chiều, “Trịnh Thiếu Hàn thành công vào được phòng chị một lần, có nói vài lời với chị.”
Âu Dương Nhã Linh có chút ngạc nhiên nhướng mày, “Hắn vậy mà vào được? Chị tưởng cha mẹ chị đã sai vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838012/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.