Đối với yêu cầu của Hoa Lạc, Thẩm Lan Linh đương nhiên không thể nào đáp ứng. Nếu cô đáp ứng, vậy không phải là chính cô tận tay dâng Hoắc Đình Quân lên cho Hoa Lan Ninh sao!
Cho nên, ngoài mặt thì Thẩm Lan Linh giả vờ như đang đắn đo, trong nội tâm lại cố gắng suy nghĩ xem bản thân nên nói thế nào để lừa được hai chị em Hoa gia này cùng đi với nhau.
Nhưng hiển nhiên, Hoa Lan Ninh cũng sẽ không để cho cô có cơ hội ấy.
“Lão Hoắc, nếu hai em ấy đã đi chung với nhau rồi, vậy em đi chung với anh nhé?”
Dòng suy nghĩ của Thẩm Lan Linh tức khắc bị cắt đứt. Cô vội vàng nhìn qua Hoắc Đình Quân, có chút căng thẳng chờ đợi anh trả lời.
Hoắc Đình Quân thoáng nhìn qua cô, cảm thấy dường như bản thân còn đọc ra được ý ‘đe dọa’ của cô từ trong ánh mắt ấy, không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Thế nhưng biểu cảm trên mặt anh lại mềm mại xuống đôi chút, khiến cho Hoa Lan Ninh ảo tưởng rằng anh không có phản cảm với đề nghị của mình. Đáy lòng cô ta lập tức dâng lên một cỗ mong chờ.
Hoắc Đình Quân chuyển ánh mắt qua Hoa Lan Ninh, hỏi cô, “Em muốn đi dạo hồ không?”
Thẩm Lan Linh nghe vậy, nắm tay khẽ siết chặt lại, nghi hoặc lo âu lại khẩn trương nhìn anh.
Anh sẽ không thật sự đồng ý đi với cô ta đó chứ!!
Hoa Lan Ninh khấp khởi vui mừng vội gật đầu, “Muốn ạ!”
“Thật sao?”
“Tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835951/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.