Hôm đó khi được Thẩm Lan Linh ủy thác, bên chính phủ đã chuẩn bị bắt tay vào điều tra; nhưng sau đó bởi vì có chuyện của Hoắc Đình Quân diễn ra, mức nghiêm trọng cũng cao hơn nhiều nên bọn họ tập trung điều tra chuyện của anh trước. Vì thế mà mấy ngày sau, chuyện của Thẩm Lan Linh mới có kết quả rõ ràng.
Bên chính phủ gửi bản báo cáo kết quả điều tra cho Thẩm Lan Linh, ngỏ ý hỏi cô muốn giải quyết như thế nào. Nếu là người bình thường đương nhiên sẽ không nhận được đãi ngộ như vậy, bên chính phủ cứ trực tiếp án theo pháp luật mà làm là được; nhưng bởi vì trong vụ việc của Hoắc Đình Quân Thẩm Lan Linh đã có công lớn, cộng thêm thân phận hiện tại của cô, chính phủ liền quyết định ưu ái, giao quyền chủ động cho cô.
Hoắc Đình Quân cùng cô xem bản báo cáo, nhìn rõ tên thủ phạm cũng như mục đích của cô ta trên đó, ánh mắt Hoắc Đình Quân ám trầm xuống, giống như có ngàn vạn mũi đao ẩn giấu trong bóng tối, bất kỳ lúc nào cũng có thể xông ra đoạt mạng người. Anh đè nén lửa giận trong lòng xuống, làm như không có việc gì hỏi cô.
“Vậy em tính làm thế nào?”
Anh vừa hỏi, vừa quan sát nét mặt cô. Tuy rằng cô đã đoán được từ trước, nhưng lúc này đây đọc bản báo cáo này, anh vẫn nhìn ra được sự tức giận trong đáy mắt cô. Anh lặng lẽ nắm lấy bàn tay cô, thầm nghĩ trong lòng, cho dù cô có muốn ăn miếng trả miếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835892/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.