Bắt lấy caravat của Dung Doãn Trinh là vì Dung Doãn Trinh khiến Loan Hoan cảm thấy khó chịu.
Hôn Dung Doãn Trinh là vì di động của Dung Doãn Trinh vang lên.
Cũng chỉ là một nụ hôn thoáng qua như chuồn chuồn lướt nước. Đầu lưỡi vươn nhẹ ra, chạm phớt vào cánh môi anh. Sau đó liền buông ra.
Dung Doãn Trinh dường như quên mất sự tồn tại của tiếng chuông điện thoại, anh cúi đầu nhìn Loan Hoan. Ánh mắt anh dán chặt lên gương mặt cô, như một tấm lưới vây hãm khiến Loan Hoan có chút hoảng loạn.
“Doãn. . . Doãn Trinh.” Loan Hoan ngượng ngùng.
“Ừ.” Anh dịu dàng đáp. Cùng lúc đó, các ngón tay anh đang nghịch tóc cô.
Sau khi vén hết mấy lọn tóc lòa xòa trên mặt cô, anh cúi đầu, hôn cô. Nụ hôn thật dịu dàng. Đợi đến khi cô bị anh dẫn dụ hé môi ra thì đầu lưỡi anh liền chui tọt vào. Mút thật sâu. Loan Hoan nhắm hai mắt lại và đón nhận anh. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong lòng, không rõ ràng nhưng cũng đủ khiến cô hốt hoảng.
Nụ hôn của anh dời sang vành tai cô. Anh liên tục ngậm mút vành cô, được một lúc thì chuyển sang cổ cô. Cùng lúc đó tay anh xuyên qua lớp áo sau thắt lưng cô, từng tấc mà nhấc dần lên trên. Vì thế, cả người Loan Hoan bắt đầu run rẩy, đai áo ngủ hoàn toàn bị tuột xuống.
Cứ như vậy mà một bên ngực của cô đã bị lộ ra ngoài. Bầu ngực mềm mại, tròn trịa hiện ra trước mắt anh. Người đàn ông cúi đầu, nhưng trong đáy mắt anh hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730218/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.