Mười giờ đêm thứ ba ở Brazil, Loan Hoan được đưa đến khách sạn nơi Dung Doãn Trinh đang ở. Người đưa cô đến khách sạn để cô đứng chờ Dung Doãn Trinh trước cửa phòng khách sạn của anh.
Loan Hoan ngơ ngác chờ đợi, ngây ngốc đợi.
Trong lòng cô giống như chiếc thuyền nhỏ không có phương hướng lênh đênh trên mặt biển. Đầu óc của cô hình như đã trở nên ngu ngốc rồi, cô vẫn thể nào tìm được lý do vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.
Hình như cô đã chờ rất lâu rồi. Đây là một khu vực tách biệt, người ta nói khu vực này chỉ dành riêng cho một mình Dung Doãn Trinh. Vị trí của khách sạn này nằm trên đỉnh núi, Loan Hoan đứng ở hành lang của khách sạn, cả trái tim tựa như đang đứng trên cao, không yên ổn, bất an.
Cô không biết mình đã duy trì tư thế tựa vào tường được bao lâu, khi hình bóng đó xuất hiện trước mặt cô, cô cũng không dám nhìn. Cô biết Dung Doãn Trinh về rồi, cô luôn nhận ra tiếng bước chân của anh.
Chuẩn bị cho tốt biểu cảm, Loan Hoan quay mặt về phía Dung Doãn Trinh. Chờ anh đến trước mặt mình, Loan Hoan liền mở miệng. Thực ra cô cũng không biết mình đã nói cái gì, cô chỉ biết hình như Dung Doãn Trinh cũng không kịp để cô nói nốt câu “Sau này”.
Cũng không phải chưa từng bị anh hôn, Loan Hoan nghĩ, cô chỉ cần đứng im tiếp nhận nụ hôn của anh là được rồi. Nhưng có vẻ như anh không vui, không… đầu lưỡi anh gắt gao quấn lấy đầu lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730217/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.