“Đi tắm sao lại không cởi quần áo?” Dung Doãn Trinh hỏi.
Loan Hoan cuống quýt quay người trở lại, đứng đối diện với Dung Doãn Trinh. Anh đang mặc bộ quần áo ở nhà, cũng chỉ đứng cách cô vài bước chân.
“Dung Doãn Trinh, anh mau đi ra ngoài.” Loan Hoan vừa nói vừa lui về sau một bước.
Dung Doãn Trinh lắc đầu, tiến lên. Cô lùi một bước, anh lại tiến ba bước. Một tay anh nâng gương mặt cô lên, một tay lại tắt vòi sen đi.
“Anh đã từng suy nghĩ về khoảnh khắc này.” Mu bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve trên gường mặt cô. Anh nói: “Kể từ sau lần đó, anh vẫn luôn nghĩ…”
Anh hạ tầm mắt xuống, ánh mắt anh dán chặt trên chiếc cúc áo sơ mi đầu tiên. Kế tiếp, ngón tay thon dài của anh cũng dời đến điểm đó: “Anh nghĩ, nếu như em mặc chiếc áo sơ mi của anh vào người, nhất định phải là như thế này…”
Khi anh nói đến đoạn “như thế này” thì cũng đã đồng thời cởi bỏ chiếc cúc áo đầu tiên. Sau đó lần lượt là những chiếc cúc áo thứ hai, thứ ba, …
Loan Hoan lại mơ màng cảm thấy giọng nói của anh đầy gợi cảm và mê hoặc. Mà người đàn ông này không chỉ có có giọng nói mê hoặc, từng biểu cảm trên gương mặt anh cũng đã mê hoặc đôi mắt cô.
Sau khi cởi bỏ hàng cúc áo, anh vẫn không vội vàng lột bỏ chiếc áo sơ mi ra khỏi người cô mà lại nhẹ nhàng đẩy nó ra phía sau lưng cô.
“Dung… Dung Doãn Trinh, anh… Muốn làm gì?” Cho dù đã biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730219/chuong-71-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.