Mùa hạ ấy trong ký ức của Trình Tranh oi bức mà đằngđẵng, đứng ở đoạn cuối cùng tăm tối mặt mày nhất của quãng đời trung học, tranhthủ chút nhàn tản giữa bộn bề bận rộn mà ngóng ngả về cuộc sống đại học rực rỡsắc màu như người ta vẫn đồn đại, có chút vẻ nôn nóng của giai đoạn trước khithoát kén. Còn đối với Tô Vận Cẩm, ấn tượng sâu sắc nhất với cô lại chính lànhững quẫy đạp cùng hoang mang ở khoảnh khắc trước khi phá kén bung ra, bởi côkhông rõ đối với một con sâu róm đã thoát khỏi lớp kén dày, thứ đang chờ đợi nóphía trước là việc hoá cánh bướm màu hay chỉ là môt chặng đường khác ảm đạm hơnthôi?
Tô Vận Cẩm sinh ra và lớn lên ở một huyện gần nơi phố thị, bố cô là giáo viêndạy môn Sinh học trên huyện, mẹ cô vốn là kế toán của một xưởng dệt kim trongthị trấn, sau này phải nghỉ việc giữa “làn sóng cải cách doanh nghiệp”, cựcchẳng đã đành phải lui về làm phụ nữ chăm lo nội trợ gia đình. Bởi sức khoẻ ôngbố không tốt, thường xuyên ra vào bệnh viện, cuộc sống của cả nhà Tô Vận Cẩmkhông đến mức dư dật, thế nhưng bố mẹ luôn cưng nựng đứa con gái độc nhất làcô, vậy nên từ nhỏ tới lớn Tô Vận Cẩm chưa từng phải chịu thiệt thòi bao giờ.Sau khi để con gái học hết năm thứ nhất ở trường trung học mà mình giảng dạy,bố cô chán nản với tình trạng lạc hậu của chất lượng giáo dục ở địa phương,muốn cho ái nữ duy nhất có thể thi đỗ vào một trường đại học tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-o-day/2184271/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.