Năm thứ ba trung học là những tháng ngày ngụp lặntrong học hành thi cử, kỳ thi còn chưa kết thúc, đừng vội mơ tưởng chuyện cậpbờ. Chỉ có sau giờ tan học chiều thứ Năm mới là “khoảng thời gian xả hơi ít ỏitrên sân bóng” mà các thầy cô giáo ngầm cho phép. Trình Tranh với mười mấy bạnhọc cùng khối lớp có chung sở thích thường xuyên đá giao hữu ở sân bóng củatrường, phát tiết bớt tình lực quá mức dư thừa ở độ tuổi thanh niên này. Saukhi tự mình cảm thấy quan hệ bang giao với Tô Vận Cẩm đã bình thường hóa, cậubắt đầu giả bộ vu vơ mời mọc cô đi xem đá bóng.
“Bọn tôi chiều nay có một trận thi đấu với mấy cậu lớphọc thêm, đằng nào thì chút nữa cũng không có việc gì, cậu có muốn đi xemkhông?”
“Chút nữa tôi có việc, tôi muốn về ký túc xá gội đầu.”
“Cậu gội đầu lúc nào chẳng được? Thế cuối cùng là đihay không đi, con gái cả lớp này đều đi hết đấy,” Trình Tranh cố nhún mình nói.
Cậu cảm thấy thái độ của mình đã đủ thành khẩn rồi,thế mà Tô Vận Cẩm không hề nể tình chút nào cả, “Tôi chẳng hiểu tí ti gì vềbóng đá hết, đi cũng chẳng có tác dụng.”
Giọng Trình Tranh bắt đầu lớn hơn: Chẳng hiểu tí ti gìthì học thôi, cậu không thể không có chút sở thích thể dục thể thao nào, cảngày im lìm lặng lẽ cứ như bà già ấy!”
Tô Vận Cẩm liếc nhìn cậu, “Ai bảo tôi không có sởthích thể thao nào, tôi chơi cờ vây.”
Trình Tranh tức điên lên, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-o-day/2184268/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.