Giữa chúng ta, vốn chỉ là quá khứ....
Là quá khứ...chưa từng được bắt đầu
Trời sang Đông, thời tiết có chút se lạnh. Mấy áng mây tảng lờ, nhìn nhưnhững hòn băng khói uốn lượn. Trạch Nhiên Nhiên thẫn thờ đi trên đường,cái giá lạnh ùa đến, phả đều trên da mặt cô.
Khẽ kéo chiếc áo măng tô dài phủ gối, cô ghé vào quán coffee, gọi cho mình 1 ly Americano nóng hổi.
Đôi khi, sự yên tĩnh lại chính là 1 liều thuốc. Con người cần dùng sự yêntĩnh để tịnh tâm, để suy nghĩ. Tiếng nhạc du dương cất lên, người nghệsỹ kéo violon như vị thần, vừa dịu dàng, vừa quyến rũ.
Tiếngchuông điện thoại phá tan không gian. Cô nhẹ nhàng đặt tách cà phêxuống, nhìn chằm chằm vào màn hình đang nhấp nháy. Chần chừ trong giâylát, cũng nhấn nút nghe.
“Em ở đâu?”
Đầu dây bên kia là giọng nói từ tính, mang theo trầm thấp của đàn ông.
“Uống cà phê thôi”
Bên kia khẽ yên lặng 1 chút, sau đó mới vang lên, lời nói có chút căn dặn.
“Uống nhiều sẽ không tốt đâu....Khi nào về thì gọi anh”
Trạch Nhiên Nhiên bỏ vào tách viên đường, khuấy đều. Chất lỏng màu đen xoay tròn, óng ánh.
“Ừ”
Sau khi cúp máy, cô vẫn còn đờ người. Nước mắt trên mi mắt không khống chếđược, khẽ tuôn rơi trên gương mặt thanh tú....mọi chuyện bây giờ, muốncứu vãn cũng không còn được.
Cô ước rằng, quá khứ của cô chưatừng có anh. Tuổi thơ của cô chưa từng xuất hiện anh, trang nhật ký củacô...chưa từng mang tên anh..
Quá khứ, đã không còn quay lại nữa rồi. Trong mắt anh hiện giờ, cô vốn chỉ là 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-oai-huong/1490387/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.