Trịnh Thiên Vỹ nheo mắt nhìn Trạch Nhiên Nhiên, bao nhiêu ký ức từ quá khứbỗng ùa về. Đôi con ngươi dần đóng băng, anh chậm rãi bước đến phía cô,như 1 người trở về từ cõi chết, bóng dáng cô liêu đến lạ kỳ.
Trạch Nhiên Nhiên theo bản năng lùi ra sau, đến khi bị anh khống chế nơi góctường mới dừng lại. Trong không khí lan tỏa mùi rượu, cô nắm chặt lấygấu áo, khẽ cắn răn
“Anh..”
Trịnh Thiên Vỹ yên lặng nhìncô, dung nhan cô rung động lòng người, dáng vẻ sợ hãi của cô khiến anhhài lòng. Đôi bàn tay vung lên, vuốt ve gò má trắng ngần , hơi thở trầmấm dần phả xuống gương mặt cô.
“Vẻ mặt này của em là quyến rũ anh sao? Hửm?”
Cô khó khăn hô hấp, tránh né sự đụng chạm của anh.
Bàn tay anh khựng lại giữa không trung, khóe mắt lộ ra vài tia không hài lòng.
Anh cưỡng ép cô xoay đầu nhìn mình. Khuôn mặt tuấn tú kề sát mặt cô, đến nỗi cô có thể cảm nhận sự nóng ấm toát ra từ người anh.
“Em sợ sao?? Sợ anh sao?”
Trạch Nhiên Nhiên không biết anh nói gì, dây thần kinh nơron dần căng cứng.
Không kịp trả lời, cơ thể cô liền nhẹ bẫng. Người đàn ông bế ngang cô lên,đạp mạnh cửa phòng ngủ bước vào. Chiếc giường Kingsize màu trắng nổi bật giữa phòng, anh không nương tình thả cô xuống. Sự đàn hồi từ nệm làm cơ thể cô giật nảy, cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều rối loạn.
Trịnh Thiên Vỹ giật mạnh cà vạt ném xuống sàn nhà. Kéo lại đôi chân muốn chạy của cô, khống chế cô dưới cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-oai-huong/1490386/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.