Rạp chiếu phim là một nơi hấp dẫn nhiều người, một nửa chỗ ghế là ngoài sáng gần màn chiếu, một nửa thì chìm bên bóng tối.
Một nửa ghế trong tối chỉ thấy được vài đường viền phác họa quanh ghế, thực sự không nhìn rõ bên trong là gì.
Nghiêm Tại Phương ngồi ở chỗ ghế tối, bên phải là Lục Hải Danh. Màn hình chiếu ra ánh sáng nhàn nhạt, gò má Lục Hải Danh cũng không hiện rõ. Cảnh tượng này khiến Nghiêm Tại Phương cảm thấy quen thuộc: mấy lần trước đây anh cũng cùng Dương Lương Phụ đi xem phim.
Chỉ là mấy kỷ niệm này cũng không phải vui vẻ lắm, lúc ở cổng rạp, Dương Lương Phụ mua hoa quả, ngồi bên cạnh Nghiêm Tại Phương cứ ăn rôm rốp, lại còn như sợ Nghiêm Tại Phương không nghe thấy, còn tựa hẳn vào vai anh để ăn, lại còn phát biểu: “Làm sao mà mãi vẫn chưa hết phim?!”
Nhưng Lục Hải Danh không giống anh ta.
Lục Hải Danh xem rất chăm chú, con mắt sáng ngời hướng thẳng về màn hình. Nội dung cũng không thẹn với cái tên, nên nữ chính thường hôn môi với những người đàn ông khác nhau.
Nghiêm Tại Phương hơi ngửa ra đằng sau, trên mặt có chút thờ ơ không chút động lòng. Chỉ nhìn cô ấy diễn.
Ai ngờ khóe mắt anh liếc qua phát hiện Lục Hải Danh đã quay mặt qua, lúc trước là sống mũi thẳng tắp, giờ đã thành cung gò má rồi.
Nghiêm Tại Phương nghiêng mặt quay sang, mới nhìn thấy Lục Hải Danh đang nheo nheo mắt lại, nhỏ giọng hỏi: “Sao mãi mà vẫn chưa hôn xong?”
Nghiêm Tại Phương đột nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-may-man/24079/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.