Hôm nay cuối cùng Bạch Hồ Vọng cũng được đại phát thần uy, ba giữ hai hạ đã đánh bại được Lục Hải Danh rồi. Lục Hải Danh ngã nằm trên đất, cánh tay bị Bạch Hồ Vọng đè ở trên lưng, ánh mắt thì thất thần, chìn chằm chằm khoảng không vô định phía trước.
Cậu cũng không dãy giụa, Bạch Hồ Vọng cảm thấy thắng cũng chả vẻ vang gì, “Tiểu Lục, mày lại phát ngốc cái gì đấy?”
Lục Hải Danh rũ mắt, nấm lấy cánh tay của Bạch Hồ Vọng dùng sức đứng lên, “Tiếp tục đi.”
Bạch Hồ Vọng thả lỏng tay ra: “Cha tao mà nhìn thấy mày bây giờ chỉ sợ tức chết mất.” Dứt lời, bạn nhỏ Bạch nắm lấy bả vai Lục Hải Danh, dùng sức lay lay: “Đừng như này nữa, tao hỏi mày, nếu không nói được thì khỏi cần tiếp tục luyện nữa. Nội Tam Hợp, là ba cái gì hợp?”
Lục Hải Danh nghi hoặc nhìn cậu ta.
“Mày nói đi kìa.”
“Tâm cùng, tâm cùng ý hợp, ý cùng khí hợp, khí cùng lực……”
Bạch Hồ Vọng duỗi ngón tay ra, chọc chọc vào một chỗ trên ngực cậu: “Tâm đâu? Lục Hải Danh, tâm mày để đâu rồi? Tâm trí mày bay đến tầng mây thứ mấy rồi, hả?”
Lục Hải Danh cúi đầu, có chút chột dạ: “Tiểu Bạch, tao…..”
Bạch Hồ Vọng không nói nữa, dựa vào giao tình của cậu với Hải Danh, cậu hiểu là phải kiên nhẫn đợi Lục Hải Danh hoàn hồn lại mới có thể nói tiếp được.
“Tao không dám nói với anh ấy.”
Câu nói này không được rào trước đón sau gì cả, Bạch Hồ Vọng đành phỏng đoán: “Nói với ai cơ?” Cậu giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-may-man/24080/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.