Lâm Khương về nhà thì đã sớm quên chuyện chiến tranh lạnh với Quy Sinh, vừa vào cửa Quy Sinh đã chạy tới, vui vẻ cười như một đóa hoa, lớn tiếng gọi: “Anh!” Lâm Khương đi chơi vài ngày thì đã mệt chết đi rồi, ỉu xìu đáp một tiếng ừ, buông tay ra chiếc ba lô trượt xuống rơi lên trên sàn nhà lối vào cửa, mắt cậu lim dim tùy tiện đổi dép lê, giày bị đổi ngổn ngang cũng không quan tâm, liền ngã dựa vào trên ghế sa lon phòng khách.
Quy Sinh đuổi theo phía sau cậu, gọi anh à, Lâm Khương ừ ừ, muốn ngủ. Quy Sinh xẹp miệng, quay đầu lại nhìn, chạy đến cửa đặt giày cẩn thận vào trong tủ giày, sau đó đóng kỹ ngăn tủ, kéo ba lô lê từng bước dài tới trước sô pha, Lâm Khương há hốc mồm, đang buồn ngủ cũng ngây ngốc.
Quy Sinh cúi đầu nhìn anh trai, đưa tay mở mí mắt, cảm thấy anh trai đang gạt cậu, vừa bấm vừa véo cái mũi anh trai vài cái, cậu cũng không có phản ứng, hai tay đành phải buông lỏng túi sách, đi lên trên lầu.
Trước đó Hòa Lý Thanh gọi điện thoại cho Lâm Đồng Chương, hẹn anh hôm nay trở về núi, có chuyện cần bàn.
Lúc ấy Lâm Đồng Chương đang ở cạnh bà nội, bà nội đã chuyển khỏi đại viện, tạm thời ở chung với con trai. Bà thấy sắc mặt Lâm Đồng Chương tái nhợt, đáp ứng rồi cúp điện thoại, thuận miệng hỏi câu, có chuyện gì.
Lâm Đồng Chương ấn bả vai bà, ánh mắt lo lắng, khẽ nói, “Vãn Niếp đã chấp nhận, muốn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148033/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.